Ê chề và đầy hổ thẹn, Barça tạm biệt Champions League

Champions League
Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

Cách 1 tháng trước, Barça vẫn đang là đội nằm ở cửa vô địch cao nhất. Sau lượt trận bán kết vừa qua, Barça bị dè bỉu ngang ngửa 1 đội bóng phủi.

Tuy hơi đau nhưng phải nhìn nhận trận lượt về này còn tệ hơn lượt đi khi đối thủ thậm chí không cần mất sức chạy như điên để chiến thắng Barça và chính bàn phản lưới nhà tất yếu của Pique chỉ ra kết cục không tự tử thì họ cũng giết ta. Cái khí tiết tự nghĩ ra đó chỉ ra thực tế Barça đã chết toàn diện về hệ thống phong cách chơi và không thể trông chờ vào sự thăng hoa của các thiên tài để kéo đội.

Có một ý nghĩa trong tình cảnh Messi không ra sân và Xavi, Iniesta thì lặng lẽ và biến mất rằng hóa ra ta cứ tưởng Messi không tỏa sáng là thiếu những cầu thủ làm bóng cho anh mà ngược lại hoàn toàn. Không có Messi, các đồng đội của anh trở thành bình thường. Không tính Thiago thì Messi là chân chuyền tốt nhất. Không có Busquets thì Xavi, Iniesta không có đủ không gian và thời gian để phân tích tình huống trận đấu. Lối mòn cần thời gian với bóng để tung ra đòn quyết định đã ăn sâu vào Xavi và tác hại của nó khiến Xavi không quen với khái niệm nhanh. Thế là cả Barça trở thành chậm chạp. Ta vốn là khắc tinh của Bayern và họ cũng vậy với ta. Lần này họ là cây rìu còn ta là thân cây mục.

Thua với tổng tỷ số cách biệt mà không ghi nổi một bàn thắng. Thua ê mặt trên Camp Nou với cảnh vài cầu thủ như ánh đèn le lói muốn rực sáng trước khi tắt: Villa chạy như điên, Pique suốt ngày chuồi bóng, Pedro sút liên tục... đi kèm với hình ảnh ngơ ngác muốn tìm đồng đội xung quanh của Song để chuyền bóng mà không thấy và mất bóng sau ba nhịp dẫn đầy bất lực khi đồng đội không di chuyển hoặc di chuyển kém cỏi: tiêu biểu là Sâm Alipas. Đây là một vòng bán kết lịch sử với Barca, một vòng bán kết ê chề, bất lực và trận đấu hôm nay thậm chí khiến người xem cảm thấy hổ thẹn và thầm cám ơn đối thủ đã không vùi dập đội chủ nhà sâu hơn. Chẳng sao cả, đây là bóng đá và khi ta kém cỏi sẽ bị trả giá. Cái đáng suy nghĩ là dù sao với một dàn cầu thủ đắt giá và gần 10 vạn khán giả cổ vũ nhưng ta không thể tìm kiếm được một kết quả đỡ đau hơn hay nói cách khác rằng Danh Dự của Barça đã bị chà đạp mà không hề có hành động phản kháng đủ mạnh.

Ro$ell là một chủ tịch gắn liền với lịch sử khi để đế chế Barça hùng mạnh sụp đổ quá nhanh. Tại sao lại nhắc đến từ sụp đổ nếu nhìn vào chức vô địch Liga đang được tự an ủi là thành công? Câu trả lời về chức vô địch này có thực sự thể hiện sức mạnh của chúng ta hay không thì những người xem 33 vòng đấu đều tự hiểu. Và Tito trở thành con tốt thí mạng cho cả một hệ thống. Được câu lạc bộ và báo chí nâng tầm lên thành hình tượng nhân văn không có nghĩa ta từ bỏ đi sự rành buộc về yếu tố chuyên nghiệp. CLB không dũng cảm khi chọn Tito và Tito cũng không dũng cảm từ bỏ trách nhiệm của mình khi nó bị phai mờ. Ai chịu trách nhiệm cho thất bại tủi hổ này? Không ai ư? Hàng vạn khán giả trên Camp Nou và hàng triệu người xem ngoài sân phải tự an ủi với nhau rằng đã yêu mến thì coi như là bỏ qua ư? Thế thì rất vô trách nhiệm.

Tito thật sai lầm khi tuyên bố trước trận về tương lai của mình. Nó cho thấy động lực "sống hết đêm này" của Tito là không có. Trong một mùa giải điên rồ và lịch sử, ông đã áp dụng nhiều quy chuẩn huấn luyện và cách thức tiếp cận trận đấu khác nhau mà tiêu biểu nhất là sự quay vòng cầu thủ. Kết quả thu lại của mùa giải là chức vô địch Liga sớm định đoạt cùng hàng loạt các cầu thủ chấn thương, rớt phong độ và thiếu ý chí cống hiến trầm trọng và một vòng bán kết thua vô tiền khoáng hậu của Champions League. Tito phải chịu trách nhiệm về thất bại này và nhiệm vụ của ông là có trách nhiệm đề ra một phương án thực sự cách mạng, triệt để đối với đội bóng trong mùa tới với sự ủng hộ vô điều kiện của ban lãnh đạo.

Vẫn biết thời đại của Ro$ell sẽ là thời kỳ phá hoại Barça trên nhiều phương diện nhưng không ngờ nó lại diễn ra nhanh và sâu sắc đến thế. Dù rất muốn Barça sẽ tiến lên sau mùa giải này nhưng thú thực là tôi không tin vào khả năng đó vì trên thực tế Barça vẫn chưa rơi chạm đáy sự kiên nhẫn. Theo xu hướng của sự trì trệ thì khả năng từ đây cho đến hết nhiệm kỳ lãnh đạo của mình, Barça phải rơi vào nhóm không được tham dự cúp châu Âu (lần đầu tiên trong lịch sử) và trắng tay quá 2 năm thì cách mạng mới thực sự xảy ra. Pep Guardiola là kẻ nhanh chân chạy trước con tàu đắm và cũng là người khôn ngoan chọn cho mình một đế chế mới. Rõ ràng tầm nhìn của con người này thật đáng ngưỡng mộ. Cái ta đang trông chờ là Tito có thể hoàn thành ước nguyện xây dựng lại Barça vào năm tới hay sẽ trở thành một con tốt bị thí khi Ro$ell muốn vượt qua nửa nhiệm kỳ êm xuôi khi lá bài nhân văn nên được dẹp sang một bên.

Write comments...
or post as a guest
Loading comment... The comment will be refreshed after 00:00.

Be the first to comment.