Lại một đêm ác mộng nữa lại tới. Chỉ trong vòng có 1 tuần mà bao hi vọng về 1 cuộc lật đổ ở La Liga và việc ghi tên trong lịch sử của Champions League đã biến thành mây khói.
Những cơn mưa đã tạnh nhưng những cơn mưa "nước mắt" của người Catalan vẫn còn chưa dứt. Vậy là Camp Nou thật sự đã biến thành nghĩa địa cho những giấc mơ của Barça mùa này. Vậy là Barça của tôi vẫn chưa thể thoát khỏi "cái kén" cứng cáp đó để "lột xác" mình thành "1 con bướm xinh đẹp" được. Vậy là đã hết rồi sao....
Tôi bần thần nhớ lại những gì đã trôi qua vào đêm đó. Khi mà Torres ghi bàn ấn định cho Chelsea và giết chết những nỗ lực cuối cùng của người Catalan thì một cảm xúc khủng khiếp lại trào lên trong tôi. Tôi không thốt lên được lời nào dù miệng vẫn há rộng, mắt thì mở tròn như một thây ma. Khoảnh khắc đó sao mà trôi đi chậm đến vậy, chẳng thà nó qua thật nhanh như một cơn gió thổi bay ngọn lửa hi vọng trong trái tim tôi còn hơn là nó từ từ làm cho ngọn lửa đó cháy leo lét và tắt ngụm. Với lấy cái Remote và tắt phụt cái TV, tôi không dám nhìn những gương mặt thất vọng và cúi gằm của những Messi, Iniesta, Xavi bởi vì điều đó sẽ làm cho tâm trạng của tôi càng tệ hơn bao giờ hết.
Tôi không trách các cầu thủ, không trách Messi vì đã sút hỏng trái penalty, không trách hàng phòng ngự đã để thủng 2 trái trong đêm định mệnh đó. Bởi vì tôi biết họ đã làm tất cả, họ đã cố gắng hết sức để lội ngược dòng, họ đã chiến đấu không biết mệt mỏi và chiến đấu như những vị chiến binh dũng cảm nhất. Họ thua nhưng họ xứng đáng được tuyên dương như những người anh hùng, họ hua trong tư thế ngẩng cao đầu. Tôi cũng không oán trọng tài đã không công nhận một bàn thắng hợp lệ của Barça bởi vì tôi biết ông cũng có lúc mắc sai lầm như những người khác. Tôi chỉ tiếc, tiếc cho những cố gắng của các cầu thủ đều đổ sông đổ bể, tiếc cho các Culé cuồng nhiệt đã luôn theo sát và hi vọng vào câu lạc bộ, tiếc cho bóng đá tấn công đẹp mắt lại không thể đăng quang thêm được nữa, tiếc cho cả bóng đá thế giới đang bị một thứ bóng đá phòng ngự xù xì, vô hồn giết chết.
Có thể bây giờ có một số fan Barça đang tỏ ra hối hận khi hâm mộ 1 đội bóng đang bị cho là "sự suy tàn của một đế chế", nhưng tôi sẽ không bao giờ hối hận khi là 1 Culé, không bao giờ hối hận khi đã phải lòng thứ bóng đá tấn công quyến rũ của đội bóng này, đơn giản là vì, chỉ có khi coi Barça thi đấu tôi mới hiểu được từ "bóng đá" nghĩa là gì.
All Culé Is Always Behind You, Barcelona.
Forca Barca !!!
Barcelona_hae
or post as a guest
Be the first to comment.