Barça trước mệnh lệnh phải thắng: Messi, lần này nữa thôi...

Pep và Di Matteo

Champions League
Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

Messi, lần này nữa thôi...

Cả thế giới nhìn thấy Messi loay hoay trong những khoảng không chật hẹp ở London, anh chỉ có thể làm chân chuyền, một dạng cascadeur cho những đạo diễn Xavi hay Iniesta lúc bế tắc trong khi không ai ở Barca làm cascadeur cho Messi được. Không chỉ ở Stamford Bridge, suốt mùa giải này, cả đội sống nhờ vào anh và tệ nhất, đến lúc này anh lại mỏi mệt. Biết vậy, vẫn phải gọi tên Messi...

Anh là người chơi nhiều nhất cho Barca trên tất cả các mặt trận, anh là tiền đạo hoặc tất cả các tiền đạo của Barca khi có quá nhiều trận, một mình Messi làm thay tất cả. Leo là một cuốn cẩm nang cung cấp các giải pháp sáng tạo trong tấn công cho Barca và anh cũng là một cỗ máy sản xuất bàn thắng kì tài. Nhưng anh mệt rồi. Những người yêu anh biết Messi đã quá tải nhưng vì đã biết bao lần chàng trai ấy gieo vào lòng người khác niềm vui và hy vọng, không ai muốn anh trở thành cái bóng của chính mình vào lúc Barca cần anh nhất. Messi, anh mệt lúc nào thì mệt, đừng lúc này!

Đó là một đòi hỏi bất công vô cùng trong thế giới bóng đá ở thời buổi nó bị thương mại hóa tối đa như thế này. Mosorini đã nằm xuống vĩnh viễn, Muamba gục ngã nhưng may mắn hơn đồng nghiệp người Italia, từ cộng hòa Czech, Svamberg tự vẫn. Messi, với thể trạng bẩm sinh đã mắc bệnh liên quan đến hormone tăng trưởng, vẫn chiến đấu không mệt mỏi vì một Barca thịnh vượng bậc nhất trong lịch sử. Anh không, hoặc chưa ngã xuống, nhẹ thì vì những chấn thương thông thường, nặng thì… Thôi, chẳng ai muốn điều đấy cả, nhưng anh đá quá nhiều rồi và nếu Pep bắt Leo nghỉ, anh cũng không yên. Số trận đấu qua mỗi mùa của anh tăng dần, bàn thắng của anh tăng theo nhưng Messi, ham đá đến mức kiệt quệ cũng là một lỗi đấy. Vì bây giờ, lúc cả đội cần thì anh im lặng!

Nhưng mùa bóng này, Messi xứng đáng nhận được sự cảm thông, nếu anh không ra sân, Barca sẽ ra sao khi cứ kiểm soát bóng mà không thể đưa nó vào lưới. Anh đã ghi cho đội tổng cộng 63 bàn, vượt người đồng đội Alexis những 49 bàn và Pedro những 53 bàn! Sự chênh lệch đó nói lên tài năng của Leo và cũng thể hiện việc Barca phải sống phụ thuộc rất lớn vào số 10 của họ. Chưa kể khi Xavi có dấu hiệu của tuổi tác, Messi còn phải gánh vác nhiệm vụ làm bóng và tạo ra những đường chuyền đột biến từ tuyến hai.

Toàn Châu Âu, không chân sút nào đá nhiều trận hơn Messi đến thời điểm bây giờ, và khắp thế giới cũng không tìm đâu ra một người có sự dẻo dai đáng kinh ngạc như thế: Bay nửa vòng trái đất từ Nam Mỹ về, Messi vẫn ra sân đá ở Liga ngay sau đó được. Không, có lẽ không một ai.

Messi, chờ anh lần nữa…

Anh chỉ còn là cái bóng của thiên thần ở London và ngay tại Camp Nou, trước Real mới đây. Tội nghiệp Messi, anh cô đơn trong tầm vóc và khát khao cống hiến của chính mình khi chẳng ai ở Barca có thể theo kịp cường độ vận động và trình độ chơi bóng của anh để chia sẻ. Messi tỏa sáng một mình cho đến một ngày anh trở nên bình thường so với các đồng đội và tầm thường so với bản thân. Dẫu thế, người ta vẫn kêu gọi anh cháy lên vì Barca không biết dựa vào ai nữa. Bản năng, nghị lực của một thiên tài cần được hội tụ đêm nay, trước Chelsea và biển người Camp Nou này.

Sẽ rất gian nan cho anh khi hàng tiền vệ Chelsea mạnh trong đối kháng, thể lực và họ cũng bọc lót cho nhau cực tốt. Hơn nữa, những Mikel hay Meireles dường như chỉ làm một việc duy nhất là chặn anh. Ở trận bán kết gặp Inter 2 năm trước, cũng trong thế lội ngược dòng, cũng trong tình thế Barca thiếu hẳn các mũi nhọn thế này, Messi đã mất hút. Lúc đó, có lẽ anh chưa uể oải như hiện tại, thậm chí cả đội cũng vẫn duy trì được trạng thái thể lực khá tốt, vậy mà Barca đã dừng bước. Messi vẫn có thói quen cứ sau vài trận im lặng, lại nổ súng với tần suất khủng khiếp. Câu hỏi là anh còn im lặng đến bao giờ và anh có lần đầu tiên sút tung lưới Chelsea được không.

Và còn khó nữa khi những đường chuyền dọn cỗ của anh vẫn là chưa đủ vì giờ không ai thiện chiến trong nhiệm vụ săn bàn ở Barca. Nhưng một thiên tài cần biết vượt qua nghịch cảnh và những cule sẽ dõi theo, hát vang, động viên và chờ đợi anh, như Entre Rios, một nhạc sĩ người Argentina đã viết một bài hát tên “El Pie de Oro llego”cổ vũ cho anh: “Trong một trận cầu dưới bầu trời trắng và xanh thẳm/Chúng tôi sẽ vỗ tay cho anh từ mọi góc…”

Huỳnh Anh (theo Thể thao & Văn hoá)

Write comments...
or post as a guest
Loading comment... The comment will be refreshed after 00:00.

Be the first to comment.