Cuối cùng đã không có cuộc dạo chơi tại Công viên các Hoàng tử vào đêm qua, thay vào đó là mà rượt đuổi tỷ số cho đến những phút chót. Người Pháp có thể hài lòng, nhưng không phải vì bàn thắng muộn đã vớt vát chút hy vọng vào bán kết của họ, mà chắc hẳn họ tin sẽ có được “sự bình yên” tại Camp Nou vào tuần sau khi có đến 99.99% Messi không thể có mặt ở đó.
Trong lịch sử Barça, ít nhất là từ hơn 20 năm nay, chưa khi nào một cầu thủ bị thay ra lại làm cả đội bóng hoảng sợ và đánh mất niềm tin đến vậy. Nếu ở Dream Team 1, Stoichkov hay Romario không thi đấu, Barça còn có Goikoetxea hay Begiristain đảm nhận vai trò ghi bàn. Ở các giai đoạn tiếp theo, những ông vua cỡ Rivaldo hay Ronaldinho khi vắng mặt trên sân, những người còn lại luôn tìm ra điểm đến cuối cùng cho những trái bóng.
Nhưng cả hiệp 2 hôm qua, khi các cầu thủ PSG dâng cao đội hình trong thế không còn gì để mất, kèm theo đó khoảng trống nơi hàng hậu vệ càng nhiều hơn thì lạ lùng thay, rất ít các cổ động viên tin rằng với Alexis, các cơ hội được chuyển thành bàn thắng. Một pha khống chế bóng không thể tệ hơn làm biến mất khoảng không để dứt điểm và cơ hội vuột qua, một cú dứt điểm không trúng tâm bóng như của cầu thủ học việc, đó là tất cả những gì Alexis làm được. Trong khi pha ngã trong vòng cấm của cầu thủ này chỉ được nhìn nhận như một cái bẫy, khi góc sút cực hẹp và kèo trái chưa bao giờ là điểm mạnh của số 9.
Một Barça có nhiều cơ hội ăn bàn (nhưng có quá ít niềm tin làm được điều đó) đáng lẽ ra có thể bảo toàn được chiến thắng cùng lợi thế vô cùng to lớn của mình. Nhưng không, đêm qua lại một lần nữa cho thấy, một Pique dù cao 1.92m luôn yếu thế trong các pha bóng bổng, cầu thủ này còn đánh mất luôn sự tự tin trong các pha bóng một chọi một do sức ì quá lớn trong khi tốc độ chưa bao giờ là điểm mạnh. Và thế là cả một hệ thống phòng ngự do Pique làm thủ lĩnh không thể chịu nổi sức ép (dù không lớn lắm) của người Pháp, luôn hoảng loạn trước những pha câu bóng bổng và những pha làm tường “cũ rích” của Ibra. 2 bàn thắng của PSG đã đến như một quy luật tất yếu cho dù sai lầm sơ đẳng của trọng tài đã làm nên ít nhất là một trong số đó.
Giờ với lợi thế 2 bàn trên sân khách cùng một trận hòa, nhưng Barça mới là đội lo lắng trước trận lượt về vì bão chấn thương đã quét sạch 2/3 cầu thủ đáng tin cậy nhất ở hàng thủ, vì không ai tin rằng với sự vắng mặt của Messi, Alexis hay Cesc có thể làm điều gì đó khả dĩ, như việc dứt điểm bằng một cú sút đủ gây khó khăn cho thủ thành Sirigu (chứ chưa nói đến việc ghi bàn). Vậy câu hỏi được đặt ra: Với thực trạng như vậy, làm sao Barça có thể bù đắp được cho những sai lầm dường như bất tận ở hàng hậu vệ, nơi mà những Pique hay Batra dù thể hình to cao nhưng chưa bao giờ đạt đến độ an toàn cần thiết?
May thay, trong vận đen và những điểm tối trong cách phòng ngự của Barça, vẫn còn lóe lên một tuyến giữa chơi tốt, nổi bật lên là vai trò của bộ 3 Busquet, Xavi và Iniesta (và một phần nào đó là "tiền vệ" Alves). Bỏ qua hơn 20 phút đầu chưa “làm nóng”, Barça đã chơi mềm mại và uyển chuyển để chứng tỏ trong 70 phút còn lại, bóng ma San Siro đã không hiện về. Bên cạnh đó, “lối chơi đẹp - nói không với xe buýt” của thày trò Ancelotti cũng như sự non nớt của các chân sút PSG cũng đem lại cho Barça không gian chơi bóng và sự an tâm đáng kể. Và nếu vẫn bê nguyên mọi thứ trong trận lượt về, người viết tin rằng kể cả khi một Barça không linh hồn (thiếu vắng Messi), chiến thắng chung cuộc vẫn sẽ đến với họ, cho dù đó là chiến thắng của đẳng cấp chênh lệch chứ không hẳn là chiến thắng về chuyên môn.
or post as a guest
Be the first to comment.