Barça và Celtic: Một mối quan hệ đặc biệt

Các CĐV Celtic đến sân Camp Nou từ rất sớm. Họ áp đảo một góc khán đài

Champions League
Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

“Này, các cậu đi đâu đấy?” – Anh chàng cổ động viên Celtic tò mò hỏi khi thấy hai cậu bạn anh vừa băng qua đường mặc dù sân Camp Nou ở phía ngược lại. Một trong hai người quay lại trả lời: “Bọn tớ đi mua cờ Catalan”, như thể đây là một chuyện hết sức hiển nhiên vậy.

Đến trước trận đấu, khi bài hát truyền thống của Barça vang lên, người ta đã chứng kiến hàng loạt cờ Catalan tung bay từ khu vực cổ động viên Celtic, phải đến mười lá có hơn. Quay sang khu vực cổ động viên Barcelona, cũng lại dễ thấy một lá cờ Ailen lớn đang được chuyền tay vòng quanh khán đài. Không thể rõ ràng hơn, có một mối quan hệ hết sức tốt đẹp đang đơm hoa giữa hai câu lạc bộ. Tiếng còi khai cuộc còn chưa nổi lên, đã không khó khăn gì để đoán biết rằng kết quả trận đấu cho dù có ra sao chăng nữa cũng sẽ không thể làm ảnh hưởng đến tình yêu rất vô tư này giữa cổ động viên hai phía.

Trong một đêm nhiều cảm xúc với một trận đấu đầy kịch tính tại Camp Nou giữa một Celtic phòng ngự chắc chắn và một Barcelona tấn công bền bỉ, còn có nhiều điều thú vị khác bên ngoài sân cỏ mà tôi đã may mắn được chứng kiến. Trên đường ra trạm tàu điện ngầm đến sân vận động, tôi gần như bị lọt thỏm giữa hàng đoàn cổ động viên Celtic. Lúc tôi đứng chờ tàu đến, họ tập trung ngày càng đông xung quanh tôi, tay ai cũng cầm một chai bia, và rồi họ đồng thanh hát vang cả bến tàu. Tàu rời bến, họ còn hát to hơn, thậm chí bắt đầu nhảy nhót và biến chuyến tàu thành một “bữa tiệc” thực sự.

Ban đầu, những người dân bản xứ tỏ ra khá dè chừng, nhưng rồi điều đó nhanh chóng biến mất nhường chỗ cho những tiếng cười giòn tan khi họ bắt đầu hòa mình vào “bữa tiệc” rộn ràng ấy. Tất cả những điều này làm tôi nhớ lại một chuyến tàu khác tôi đi tại Ba Lan hè vừa rồi. Khác biệt duy nhất là ngày đó các cổ động viên vui tính tôi gặp đến Ba Lan để cổ vũ cho tuyển Ailen chứ không phải Celtic, nhưng cảnh tượng thì gần như là y hệt. Cũng như ở Ba Lan nơi các cổ động viên Ailen muốn thu hút mọi người cùng cổ vũ cho đội tuyển của họ bằng cách đội mũ, quàng khăn Ailen lên người bạn, cổ động viên Celtic tại đây cũng cố gắng “rủ rê” thêm bạn mới. Khi thấy hai người phụ nữ cùng hai đứa con bước vào bến tàu, họ tiến đến chào mừng nồng nhiệt. Điều trùng hợp là cả hai cậu bé đều mặc áo trắng xanh, màu áo của một đội bóng địa phương Barcelona, và cũng là màu áo đấu Celtic. Cả hai bà mẹ và hai cậu bé dường như đều không nói được tiếng Anh, và các cổ động viên Celtic cũng không biết tiếng Tây Ban Nha, nhưng họ vẫn cố gắng tìm cách để hiểu nhau. Một người đàn ông đứng tuổi tặng luôn chiếc khăn quàng Celtic của ông cho một trong hai cậu bé. Rồi một cổ động viên Celtic khác làm theo và trao khăn của mình cho cậu bé còn lại. Một trong hai người phụ nữ cố gắng giải thích rằng họ là cổ động viên Barcelona, nhưng điều đó chẳng làm ảnh hưởng gì cả. Họ vẫn đùa nghịch vui vẻ, chụp ảnh cùng nhau, và rồi sau đó hai cậu bé rời bến tàu cùng mẹ với nụ cười hạnh phúc trên môi, trong khi các cổ động viên Celtic hét lớn theo phía sau: “Đừng quên nhé… Glasgow Celtic!” Tôi chắc rằng hai cậu bé sẽ không bao giờ quên được những người bạn đáng yêu ấy và có lẽ từ nay hai cậu cũng đã có thêm cho mình một đội bóng yêu thích nữa rồi.

Dọc đường từ bến tàu đến sân vận động, tôi mới bắt đầu thấy vài cổ động viên Barça giữa rừng áo xanh trắng. Barça chắc chắn sẽ có lượng cổ động viên đông hơn trong trận cầu đêm nay nhưng quả thực sau 8 năm theo dõi và cổ vũ cho CLB xứ Catalan, tôi chưa bao giờ được chứng kiến nhiều cổ động viên đội khách ở đây đến như thế.

Giờ G chuẩn bị điểm, hai câu lạc bộ với bề dày lịch sử bước ra cùng nhau, từ trên sân, và cả từ trên các khán đài. Đây là chuyến làm khách thứ năm của Celtic đến Camp Nou. Cuộc chạm trán đầu tiên của họ tại sân vận động này cách đây đã khá lâu, từ năm 1964 khi Barça giành chiến thắng 3-1, và đó cũng là chiến thắng với cách biệt lớn nhất của Barça trước CLB đến từ Scotland trên chính sân nhà của mình cho đến nay. Từ đó Celtic có thêm 3 chuyến viếng thăm gã khổng lồ xứ Catalan nữa, một vào năm 2003 với một trận hòa không bàn thắng, một vào năm 2004 cũng với một trận hòa (1-1) và gần nhất là trận thua sát nút 0-1 năm 2008 sau pha lập công của Xavi. Nhìn chung lại, tất cả những cuộc đối đầu giữa hai đội tại sân Camp Nou đều cho kết quả khá cân bằng, mặc dù Celtic chưa giành được chiến thắng nào cho mình, và trận đấu tối nay cũng diễn ra theo một kịch bản tương tự. Mặc dù Barça nắm thế trận từ đầu và tạo ra hàng loạt cơ hội nhưng rồi chính Celtic lại là những người có lợi thế dẫn bàn từ pha phản lưới nhà của Mascherano (tuy bàn thắng vẫn được tính cho Samaras). Điểm yếu nơi hàng thủ của Barça tiếp tục bộc lộ rõ rệt như một cơ số các trận đấu gần đây từ khi các trụ cột phòng ngự Blaugrana đều bị chấn thương đẩy cả lên khán đài. Tuy nhiên, ứng cử viên hàng đầu cho ngôi vô địch Champion Leagues, đội bóng có thành tích đối đầu sân nhà trước những CLB đến từ Scotland rất tốt (duy nhất một trận thua trước Dundee United năm 1987), còn có những con bài khác. Trung vệ trẻ Marc Bartra với quyết tâm tạo một ấn tượng tốt trước cơ hội vàng dành cho mình đã có một màn trình diễn đáng khen ngợi và đây có lẽ là một trong những nhân tố quyết định đem về chiến thắng sát sao cho đội chủ nhà. Một thủ thành Foster chơi xuất sắc cũng đã không ngăn cản được các chàng trai Azulgrana hai lần làm tung mành lưới đội khách với pha phối hợp tuyệt vời của bộ ba Messi – Xavi – Iniesta cuối hiệp một và bàn thắng muộn của Jordi Alba khi thời gian trận đấu chỉ còn tính bằng giây làm nổ tung các khán đài Camp Nou. Một lần nữa, Barça đã chứng minh sức mạnh thực sự của họ mùa này: sức mạnh tinh thần. Dường như các chàng trai Catalan đang trong quá trình chuyển mình từ Manita (chỉ chiến thắng "năm sao") thành Remuntada (“Sự trở lại” – tiếng Catalan) – đã thưa dần những bữa tiệc bàn thắng muối mặt đối thủ và làm hả hê người hâm mộ, thay vào đó khán giả được mục kích những màn rượt đuổi tỉ số thót tim và rồi tận hưởng những chiến thắng vỡ òa cảm xúc.

Như tôi đã kể, đêm nay tôi sẽ đem về nhà không chỉ những màn đi bóng, những pha làm bàn, hay chiến thắng muộn màng nhưng ngập tràn xúc cảm của đội bóng mình, mà còn là bầu không khí đầy tình hữu nghị quanh trận cầu nữa. Có lẽ nhiều người sẽ tự hỏi tại sao hai đội bóng với hai phong cách hoàn toàn khác biệt lại có thể dành cho nhau những sự tôn trọng và những tình cảm đẹp đẽ đến thế. Giải thích hết sức ngắn gọn nhưng đầy đủ:

{xtypo_quote}Celtic, cũng như Barcelona, còn hơn cả một câu lạc bộ. Chúng tôi đều là đại diện cho một nền văn hóa, cho một cộng đồng, và nền văn hóa ấy, cộng đồng ấy không phải lúc nào cũng được nồng nhiệt chào đón tại đất nước mà chúng tôi đang sống - Xavi.{/xtypo_quote}

Rời khỏi Camp Nou, tôi còn chứng kiến thêm nhiều cảnh tượng cảm động khác về mối quan hệ đặc biệt này. Tôi thấy một cậu bé mặc áo đấu của Messi, trong tay vẫy một lá cờ Catalan. Đi bên cạnh cậu bé là một người đàn ông mà tôi đoán là bố cậu, mặc áo đấu Celtic. Rồi tôi thấy vài người đàn ông khác mặc váy truyền thống của Scotland cùng với áo Barça. Charlie Hegarty, một cổ động viên đến từ Ailen kể cho tôi nghe về bữa tiệc trước trận đấu tại một quán bia gần sân vận động, nơi rất đông cổ động viên hai đội cùng nhau thưởng thức những chai Estrella tươi mát và hát vang những bài hát truyền thống của cả hai câu lạc bộ. Được tận mắt chứng kiến và nghe lại những điều như vậy khiến tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng bởi đó chính là thứ “bóng đá” thực sự mà tôi hằng tin tưởng.

Nhưng tình yêu tuyệt đẹp ấy giữa hai câu lạc bộ từ đâu mà có? Liệu nó có liên quan gì đến Henrik Larsson, cầu thủ người Thụy Điển từng chơi cho cả hai câu lạc bộ và được cổ động viên cả hai bên rất mực yêu mến hay không? Bởi đêm nay các cổ động viên Celtic đã hát vang tên Larsson, người hùng của CLB họ, mặc dù anh đã chính thức chia tay nghiệp bóng đá đỉnh cao vào năm 2009 và thậm chí rời khỏi Celtic để chuyển đến chơi cho Barcelona từ năm 2004. Charlie cũng đồng ý là Larsson có ảnh hưởng không nhỏ đến mối quan hệ tốt đẹp giữa hai CLB: “Tôi nghĩ anh ấy là nguyên nhân chính yếu. Nhưng quan trọng hơn nữa là những người dân Catalan đều rất tốt bụng và họ cho chúng tôi cảm giác được chào đón vô cùng ấm áp khi đặt chân đến mảnh đất đáng yêu này”. Mặc dù vậy một số cổ động viên Celtic khác lại cho rằng mối quan hệ này được nảy nở và nuôi dưỡng từ trước thời của Larsson tuy sự xuất hiện của anh cũng phần nào giúp nó thêm sâu đậm. “Chúng tôi có những giá trị rất giống nhau. Chúng tôi đều hơn cả một câu lạc bộ” – một cổ động viên nhận xét. Chris Wedlock, một người bạn khác tôi mới quen thì nghĩ: “Đó không chỉ là tình yêu dành cho những trận bóng, mà còn là việc cả hai câu lạc bộ đều được xây dựng và vận hành dựa trên sự ủng hộ của cộng đồng và người hâm mộ. Chúng ta có tình yêu, có sự tôn trọng, và chúng ta có những trái tim nóng”.

Thế nhưng tại sao đêm nay lại có nhiều cổ động viên Celtic quyết định giương cờ Catalan đến như thế? Phải chăng người Scotland cũng đang mong muốn được độc lập như người Catalan? Charlie giải thích, thực ra các cổ động viên vẫy cờ Catalan phần nhiều đến từ Ailen. “Tất cả các bạn, những người Catalan, đều muốn được độc lập, nhưng không phải người Scotland nào cũng đều như thế. Có lẽ những người Ailen chúng tôi sẽ có hứng thú hơn với việc nhìn lại lịch sử của mình thông qua các bạn. Tôi cũng có một lá cờ Catalan tối nay và tôi sẽ giữ nó cho trận lượt về ngày 7/11”.

Tôi có hỏi Charlie liệu mối quan hệ đặc biệt này có biến anh thành một fan Barça hay không. Mặc dù người bạn đến từ Ailen trả lời rằng tình yêu của anh kể từ khi sinh ra chỉ dành duy nhất cho một đội bóng là Celtic, nhưng anh cũng không ngại ngần thừa nhận “Tôi có theo dõi Barça từ giữa những năm 90. Hồi đó tôi thích Rivaldo, nhưng hợp đồng của Sir Bobby với Ronaldo cũng rất tuyệt. Và tôi thích chứng kiến Barça đánh bại Real!”

Còn nhớ, trên chuyến tàu tôi đi tại Ba Lan sau trận thua 4 bàn không gỡ của tuyển Ailen trước nhà đương kim vô địch Tây Ban Nha, các cổ động viên Ailen vẫn không ngừng hát. Thua không có nghĩa là họ phải hành động khác đi. Đêm nay mọi chuyện cũng diễn ra tương tự như vậy. Điều đáng nói là vừa rồi, đội bóng của họ chỉ phải chịu thất bại bởi bàn thắng phút chót của đội chủ nhà, và trong hầu hết những trường hợp thì khó có cổ động viên nào còn vui vẻ nổi trước những diễn biến đầy tiếc nuối như thế, nhưng điều đó không áp dụng cho cổ động viên Celtic. Họ vẫn giữ những nụ cười rạng rỡ, tiếp tục bắt chuyện, đùa giỡn với các cổ động viên Barca, và tiếp tục hát vang. Tối nay tại Camp Nou đã diễn ra một trận cầu kịch tính, đồng thời cũng đã ghi lại một bài học tuyệt vời về tình cảm hữu nghị và văn hóa ứng xử cho cổ động viên làng túc cầu trên toàn thế giới. Quả thật, mọi thứ đều cần được xây dựng trên tình yêu, sự tôn trọng, và từ trái tim!

 

Alexandra (totalbarca)

Write comments...
or post as a guest
Loading comment... The comment will be refreshed after 00:00.

Be the first to comment.