Nhìn vào đội hình xuất phát, ắt hẳn nhiều người đã rất thất vọng vì không thấy có đột biến đáng kể nào trên hàng công. Nhưng đã có những cải thiện đáng kể về mặt lối chơi so với trận lượt đi.
Đầu tiên là việc áp dụng những quả tạt bổng từ cánh phải của Alves. Mặc dù hiệu quả của những đường tạt là không cao nhưng nó cũng gián tiếp làm hệ thống phòng ngự của Milan rối loạn. Tiêu biểu là pha bóng Iniesta sút bóng dội xà ngang ở hiệp 1.
Thứ hai là các cú sút từ xa trong đó có 2 bàn thắng của Messi và 1 cú sút nguy hiểm của Xavi. Các cú sút này đều có đặc điểm là ra chân rất nhanh và không cần nhiều đà. Trong một đêm xuất thần của Messi cả hai cơ hội sút xa của anh đều dẫn đến bàn thắng dù trong cả hai tình huống đó, trước mặt anh vẫn luôn có 2, 3 cầu thủ Milan theo rất sát.
Tiếp đến là việc khai thác triệt để những lỗ hổng lộ ra chỉ trong khoảnh khắc nơi hàng phòng ngự của Milan. Những lỗ hổng đó xuất hiện khi Milan phá bóng lên và Barça nhanh chóng đoạt được bóng và tổ chức tấn công ngay lập tức theo trục dọc. Bàn thắng nâng tỷ số lên 3 – 0 xuất phát từ việc Iniesta cướp được bóng trong chân hai cầu thủ Milan đang lao lên phản công. Chỉ với 2 chạm bóng tới chân Villa sau pha phá bóng hụt của hậu vệ Milan.
Điểm nhấn cuối cùng là việc bẫy việt vị tiền đạo mũi nhọn của Milan. Khi Barça đang dẫn 3 – 0 mà Boateng bị thổi việt vị đến 3, 4 lần khi chỉ đứng sau vạch giữa sân khoảng 5 – 6m. Sử dụng con dao dù hai lưỡi này, Barça đã hóa giải được bài phản công của đối phương mà không cần thiết phải có sự tham gia của tiền vệ phòng ngự.
Thiên thời địa lợi nhân hòa
Trong đêm Camp Nou lịch sử, chúng ta có những cá nhân thi đấu xuất sắc là Messi, Iniesta, Xavi... Chúng ta còn cả Thiên thời khi cú sút của Niang dội vào cột dọc, có một thế trận hiệp 1 như ý muốn khi sự tự tin thái quá của Allegri khi ông ta bố trí đội hình hướng nhiều tới việc kiếm tìm một bàn thắng để đánh bại ý chí chiến đầu của Barca. Nếu Allegri chủ động lùi sâu đội hình và nhường hẳn quyền kiểm soát bóng cho Barça thì trận đấu rất có thể đã đi theo hướng khác. Tỷ lệ kiểm soát bóng hiệp 1 “chỉ” là 70/30. Báo chí đã tung hô Milan sau lượt đi, Allegri với tính cách tự phụ của mình đã thổi vào toàn đội Milan một thông điệp rằng chúng ta hoàn toàn có thể thi đấu ngang ngửa với Barca. Thực tế cho thấy chất lượng đội hình và chiều sâu của Milan chỉ ở mức thường thường bậc trung như chính phong độ của họ tại giải quốc nội.
Vẫn còn đó những lo lắng...
Những quả tạt từ cánh phải của Alves rất thiếu chính xác trong khi bên trong khu vực 16m50 chỉ là những chú lùn cao 1m7 thì liệu phương án lật cánh có đủ sức đe dọa gây xáo trộn đội hình đối phương không?
Những pha phối hợp nhanh như điện của Barça có đủ sức vượt qua sức ép và cả tiểu xảo trên toàn mặt sân như Real vẫn thường áp dụng khi đối đầu với Barça hay không?
Bẫy việt vị liệu có sập xuống không khi đối phương là những đội bóng phản công siêu hạng như Real, Bayern hay Dortmund với những cầu thủ tốc độ và sức mạnh như Ronaldo, Ribery?
Và cuối cùng, tại sao chỉ đến khi thua Milan 2 – 0, thua tiếp Real liền hai trận, Barça mới thể hiện được sự quyết tâm, tinh thần chiến đấu quật cường? Sau chiến thắng vang dội này, tinh thần ấy sẽ tiếp tục thăng hoa hay khi lòng tự trọng được xoa dịu thì khát khao chiến thắng lại theo đó mà mất đi?
Nhưng chúng ta cứ hân hoan với chiến thắng ngọt ngào này đi đã. Nếu bạn là Cule thì tôi tin sáng nay thức dậy có thể bạn không cần phải rửa mặt nữa. Các cầu thủ Barça đã làm giúp bạn việc đó rồi.
or post as a guest
Be the first to comment.