Hans Gamper

Chủ tịch
Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

Joan Gamper, thành viên sáng lập của FC Barcelona, sinh ra trong một gia đình Thuỵ Sĩ có 5 người con. Từ lúc còn trẻ, ông đã dành thời gian để vừa học, vừa chơi một số môn thể thao.

Gamper là một vận động viên điền kinh có hạng. Ông cũng yêu thích một số môn thể thao khác như: Bóng bầu dục, bơi lội và đua xe đạp. nhưng tình yêu lớn nhất của ông là bóng đá. Ở Zurich, nơi ông sinh ra, ông đã thành lập Excelsio, và sau đó chơi cho các đội: Basel và FC Zurich. Khi 18 tuổi, Gamper phải rời bỏ đất nước của mình để sang Lyon (Pháp) làm việc. Tại đây, ông vẫn tiếp tục chơi cho đội bóng của địa phương.

Năm 1899, Gamper đến Barcelona. Chú của ông, Emili Gaissert (người hiện đang sinh sống tại thủ phủ xứ Catalan) đã thuyết phục ông ở lại thành phố xinh đẹp này. Đó là lý do khiến người sáng lập câu lạc bộ quyết định chuyển đến Barcelona và bắt đầu chơi bóng tại quận Sant Gervasi. Sau đó, ông đã quyết định thành lập một câu lạc bộ. Gamper tổ chức một số người có cùng sở thích đá bóng với mình, những con người chưa hề được biết đến vào thời điểm đó nhưng sau này đã trở thành một phần trong lịch sử bóng đá thế giới. Cuối cùng, ngày 28 tháng 11 năm 1899, giấc mơ thành lập Futbol Club Barcelona của Gamper cũng đã trở thành sự thật.

Gamper đã từ chối cơ hội trở thành vị chủ tịch đầu tiên của câu lạc bộ, và mãi đến tận năm 1908, ông mới dũng cảm đón nhận vị trí này để cứu vãn câu lạc bộ khỏi tình thế khó khăn. Nhiệm kỳ chủ tịch đầu tiên của ông được bắt đầu vào ngày 2 tháng 12 năm 1908 sau phiên họp bất thường tại nhà thể dục Solé. Vị chủ tịch tiền nhiệm, Vicenç Reig đã quyết định từ chức chỉ sau 22 ngày tại nhiệm, và giám đốc Francesc Sanz đã nêu lên trong cuộc họp những báo cáo chi tiết về tình hình nguy ngập của câu lạc bộ. Câu lạc bộ không chỉ phải đối đầu với những khó khăn trên sân bóng, mà còn cả trong lĩnh vực tài chính và xã hội. Ông cũng thỉnh cầu mọi người vực dậy câu lạc bộ. Sau một hồi im lặng, cầu thủ Carlos Wallace nêu câu hỏi: " Chẳng lẽ trong số chúng ta ngồi đây không có người nào đủ khả năng cứu vãn câu lạc bộ sao? Nếu có một ai đó đủ khả năng, thì tất cả chúng ta sẽ đồng lòng bầu người ấy lên làm chủ tịch". Và ngay sau đó, Joan Gamper, người vẫn chưa hề lên tiếng cho đến thời điểm đó, đã đứng bật dậy và bắt đầu nói một cách hăng hái: "Barcelona không thể chết và cũng không phải chết. Nếu không có ai, thì tôi sẽ nhận trách nhiệm dẫn dắt câu lạc bộ ngay lúc này. Tôi chắc chắn rằng tôi sẽ nhận được sự ủng hộ của tất cả quý vị ngồi đây, ngay lúc này khi mà bóng đá đã trở thành thứ xa lạ đối với những ai không còn tin tưởng vào nó nữa. Sẽ có những người ủng hội tôi và cũng có những người phản đối tôi. Ngay bây giờ, tôi muốn quên đi những lời than phiền, những hành động thiếu suy nghĩ của mọi người. Tôi sẽ hy sinh cuộc sống riêng tư của mình để tiến hành cải tổ lại câu lạc bộ của chúng ta. Nếu ai đó muốn phản đối tôi, xin hãy nói ý kiến của mình."

Những lời nói chân thành của người sáng lập câu lạc bộ đã làm sống lại hy vọng của tất cả mọi người. Và ngay lúc đó, Gamper đã truyền được sức mạnh từ sự nhiệt tình của ông cho câu lạc bộ với mục tiêu đưa nó trở lại những ngày tháng tươi đẹp. Sau khi đảm nhận trọng trách nặng nề này, Gamper đã thành công trong việc kêu gọi những thành viên đã rời bỏ câu lạc bộ quay trở lại. Không lâu sau đó, số thành viên của câu lạc bộ đã là hơn 200 người.

Với những hiểu biết về thể thao, Gamper đã xây dựng lại đội bóng và ngay trong mùa bóng 1908 - 1909, họ đã đoạt chức vô địch xứ Catalan mà không để thua một trận nào. Một thách thức khác đến với Gamper là ông phải tìm cho câu lạc bộ một địa điểm mới. Cuói cùng thì ông cũng đã tiến hành xây dựng một địa điểm mới cho câu lạc bộ tại Carrer Indústria. Sau 322 ngày quản lý câu lạc bộ, đến ngày 14 tháng 10 năm 1909, Gamper rời bỏ ghế chủ tịch vì lý do công việc, nhưng vẫn là thành viên trong ban lãnh đạo.

Ngày 17 tháng 12 năm 1910, trong suốt cuộc họp ban lãnh đạo, các thành viên đề nghị ông cân nhắc việc tiếp tục trở lại làm chủ tịch câu lạc bộ, và Gamper nhận lời làm chủ tịch CLB nhiệm kỳ thứ 2 cho đến ngày 30 tháng 6 năm 1913. Trong suốt mùa bóng 1910 - 1911, vị chủ tịch của Barça đã phải cố gắng giải quyết những bất đồng trong nội bộ CLB, và những thái đọ thiếu thiện chí đến từ Liên đoàn bóng đá Tây Ban Nha.

Mùa giải tiếp theo đã không hề có sự tranh cãi nào, và trong 1 cuộc họp đặc biệt, Gamper lại xin phép rời câu lạc bộ. Nhưng mọi thứ vẫn yên ổn, và mùa giải kết thúc với chức vô địch quốc gia và cúp Pyrenees cho Barça.

Sự bất đồng giữa Hiệp hội bóng đá xứ Catalan và Liên đoàn bóng đá TBN lên đến đỉnh điểm vào mùa giải 1912 -1913. Barça đã quyết định rời bỏ cả 2 tổ chức này. Cuối mùa giải, do những bất đồng với Liên đoàn bóng đá TBN, Gamper đã quyết định rời bỏ chức vụ chủ tịch CLB.

Nhưng đến ngày 17 tháng 6 năm 1917, Joan Gamper thấy mình cần phải trở lại để lãnh đạo CLB một lần nữa. Ngay lập tức ông đã ký hợp đồng với một người Anh, Jack Greenwell làm huấn luyện viên chuyên nghiệp đầu tiên cho CLB. Năm 1919, đội bóng ký hợp đồng với huyền thoại Zamora và Samitier. Sau khi giải quyết một loạt những vấn đề khó khăn cho CLB, Gamper lại từ chức 1 lần nữa.

Nhưng cũng chỉ 2 năm sau, ngày 17 tháng 6 năm 1921, người sáng lập CLB đã trở lại ghế chủ tịch lần thứ 5, một trong những thời kỳ tuyệt vời nhất của CLB. Mùa giải 1921 - 1922, Barça giành cả chức vô địch quốc gia lần chức vô địch xứ Catalan. Và quan trọng hơn cả, ngày 22 tháng 5 năm 1922, sân vận động Les Corts được khánh thành. Tài chính của CLB rất vững mạnh và số lượng thành viên tăng lên một cách ngoạn mục. Tính đến cuối mùa giải 1922 - 1923, Barça đã có hơn 10 000 thành viên. Và sau 742 ngày quan trọng nhất trong lịch sử CLB, Gamper lại từ chức một lần nữa.

Vào ngày 1 tháng 6 năm 1924, 1 tháng sau Ngày Lễ Bạc của CLB, Gamper trở lại làm chủ tịch CLB lần cuối cùng để giải quyết một loạt những vấn đề căng thẳng trong CLB. Một lần nữa, những ảnh hưởng của Hamper trên cương vị chủ tịch đã mang lại những thành công cho CLB. Nhưng vào ngày 17 tháng 12 năm 1925, Gamper cùng toàn thể ban lãnh đạo CLB đã bị chế độ độc tài thứ nhất của Rivera cách chức. Sân Les Corts bị đóng cửa 6 tháng sau khi các cổ động viên có những lời chế nhạo bài quốc ca Tây Ban Nha trước mỗi trận đấu.

Đó là Joan Gamper, người đã rời ghế chủ tịch Fc Barcelona sau những khoảng thời gian huy hoàng nhất mà nếu không có ông, chắc chắn Fc Barcelona sẽ không thể có ngày hôm nay. Người cha của Fc Barcelona vẫn cống hiến hết mình cho CLB cho đến khi ông tự tử vào ngày 30 tháng 7 năm 1930 bởi những vấn đề trong kinh doanh. Đám tang của ông được cử hành trọng thể trong nỗi tiếc thương vô hạn của đông đảo người hâm mộ. CLB đã quyết định ghi tên ông ở vị trí đầu tiên và sau này cho ra đời cúp Joan Gamper danh tiếng để tưởng niệm những cống hiến của ông.

Write comments...
or post as a guest
Loading comment... The comment will be refreshed after 00:00.

Be the first to comment.