Xavi: Chúng tôi sẽ theo Tito đến chết.

Phỏng vấn
Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

Xavi: Chúng tôi sẽ theo Tito đến chết.

Hiện Xavi và các đồng đội tuyển TBN đang tập trung tại Las Rozas để chuẩn bị cho kỳ Euro 2012 sắp diễn ra. Tại đây, nhật báo SPORT đã có một cuộc phỏng vấn độc quyền với Xavi. Trong cuộc phỏng vấn này, Xavi chia sẻ về nhiều đề tài liên quan đến bản thân anh, đến bóng đá, đến mùa giải vừa qua và về kỳ Euro 2012.

Anh nghĩ sao về câu nói “bóng đá không chỉ là vấn đề về sự sống hay cái chết, mà nó còn có ý nghĩa hơn nhiều”?

Thật sự thì câu nói đó mang rất nhiều ý niệm. Tôi luôn nghĩ về nó mỗi khi nằm trên giường. Tôi đọc câu đó mỗi khi tôi chuẩn bị đi ngủ.

Vậy hoá ra anh là Fan của những câu nói từ huyền thoại Bill Shankly của Liverpool?

Câu nói đó đúc kết mọi thứ của bóng đá, từ cách hưởng thụ bóng đá, sự say mê, cách để mang bóng đá vào cuộc sống. Bóng đá là mọi thứ đối với tôi và tôi đã có được rất nhiều thứ do bóng đá mang lại. Tôi phải cảm ơn bóng đá rất nhiều. Mặc dù tôi đã tự nỗ lực rất nhiều để được như ngày hôm nay, nhưng tôi đã thật sự may mắn nhờ bóng đá. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi được tập trung để làm những gì mình thích, mình say sưa. Với những rắc rối của đời sống ngày nay, bạn chứng kiến nhiều người đang đi chệch hướng và bạn thấy mình thật tự hào với tất cả những gì làm được. Tôi hạnh phúc với mọi thứ hiện tại. Tôi hy vọng sẽ tiếp tục tận hưởng cảm giác ấy trong nhiều năm nữa.

Cho dù anh hay gặp vấn đề về sức khoẻ, những chấn thương cơ bắp?

Quan trọng là tôi lúc nào cũng muốn được chơi bóng. Nhiều lần Pruna và Emili Ricart nói rằng tôi đã kiệt sức rồi, và cần phải nghỉ 10 hay 15 ngày, nhưng ngày hôm sau tôi lại muốn được thi đấu. Đó là vấn đề của bản thân tôi. Không phải vì tôi gặp phải nhiều chấn thương bắp chân, mà bởi khi có chấn thương tôi lại vẫn muốn ra sân. Đó là vấn đề của tôi.

Có phải anh đã cảm thấy rất buồn khi bị thay ra trong một trận đấu với Real Madrid tại Camp Nou mùa giải vừa qua?

Tôi không muốn bận tâm về chuyện đó. Tôi vẫn cảm thấy thoải mái trên sân. Cho dù đó có là nỗi thất vọng của bản thân thì cũng không phải là điều gì ảnh hưởng đến đội bóng. Tôi không phải là kẻ ích kỷ, không bao giờ như thế, tôi chưa bao giờ như thế. Chỉ là chuyện của cá nhân tôi nhưng những phút trên sân tôi thấy vui vì mình đã giúp ích cho đội bóng, tôi đã rất mừng khi chúng tôi ghi bàn gỡ hoà, nhưng sau đó tôi cảm thấy thất vọng bởi bàn thắng của Cristiano.

Chắc anh đã rất thất vọng khi bị Chelsea loại khỏi Champions League…?

Đúng thế, trong suốt 4 năm qua thì trận CK Copa (trước Real) và 2 lần bị loại khỏi Champions League ngay tại bán kết chính là những điều mà tôi cảm thấy thất vọng nhất và buồn bã nhất.

Inter hay Chelsea khiến anh buồn nhất?

Không nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là Chelsea rồi.

Tại sao?

Bởi mọi thứ thật không công bằng. Hồi Inter loại chúng tôi, họ có một hàng phòng ngự kiên cố, điều mà chúng tôi hầu như chưa từng phải trải qua, Inter còn hơn chúng tôi 2 bàn và để vượt qua điều đó là rất khó khăn, chúng tôi tự cảm thấy mọi thứ là rất khó. Còn với Chelsea, mọi điều đều nằm trong tầm tay của chúng tôi. Nhưng tất cả diễn ra thật vô lý, từ đá trượt penalty, không thể đưa bóng vào lưới khi chỉ còn mỗi thủ môn, chúng tôi dẫn trước 2-0, một người bên họ bị truất quyền thi đấu,… mọi thứ đã diễn ra như thế. Nhưng nói chung cả 2 lần thì đều khiến tôi thấy thất vọng.

Và trong trận chung kết thì ai xứng đáng đăng quang hơn?

Tôi mừng cho Torres và Mata, nhưng thật sự thì theo tôi Bayern xứng đáng đăng quang hơn bởi bóng đá của họ tốt hơn của Chelsea, đến một “người mù cũng thấy” điều đó. Tôi thật sự thích trận chung kết đó, nhất là sau khi Robben đã hỏng penalty, mọi thứ diễn ra hấp dẫn. Có vẻ như Chelsea vô địch là định mệnh đã ấn định thế. Ví như Drogba từng khiến Chelsea bị phạt 2 quả penalty, một với Cesc tại Camp Nou và một với Ribery tại Allianz Arena nhưng anh ấy lại là người hùng của Chelsea trong trận chung kết. Đó là bóng đá, đôi khi đồng xu bị lật sang mặt khác bởi những điều rất nhỏ nhặt.

Năm nay có vẻ như QBV sẽ là một cuộc đua tài khó phân định chưa từng có. Anh thấy thế nào?

QBV cho Messi. Điều đó gần như là chắc chắn, nhưng Mourinho cứ ngày này ngày nọ nói rằng Cristiano sẽ chiến thắng bởi cậu ấy có chức vô địch La Liga. Dễ hiểu thôi, vì Mourinho là bạn (đồng hương, thầy trò) của Cristiano, nhưng con người ta đòi hỏi nhiều từ bóng đá. Messi có 2 thứ tốc độ, thể chất và trí tuệ. Một số khác thì chỉ có 1 trong 2. Không cầu thủ nào có được cả 2 điều đó như Messi. Cậu ấy là số 1, là xuất sắc nhất, Messi làm việc ở đôi chân với tư duy tốc độ cao nhờ cái đầu. Một số thì chỉ có tư duy, một số thì chỉ có tốc độ của đôi chân, nhưng chỉ Messi là có cả 2.

Có phải Eto’o hay Ibra phải ra đi chỉ vì họ sẽ không thể khiến Messi toả sáng được và Messi đã bày tỏ điều đó với HLV?

Đó quyết định của HLV. Messi luôn lắng nghe ý kiến từ mọi người, ở đây tất cả chúng tôi đều đồng thuận với nhau khi giải quyết một vấn đề. Chúng tôi có 4 thủ quân chính và Messi là người thứ 5, chúng tôi tham khảo ý kiến của Messi như bất cứ ai khác. Quyết định của HLV nhận được sự tán thành của tất cả. HLV đưa ra vấn đề và chúng tôi cùng nhau bàn bạc, chúng tôi là những con người văn minh. Đây không phải là một chế độ độc tài, cũng không phải chế độ “một HLV – một cầu thủ”. Chúng tôi vẫn là thủ quân và Messi không phải là người tự quyết định mọi vấn đề. Chúng tôi cùng nhau bàn bạc.

Pep quyết định ra đi và các anh đã không sẵn sàng cho điều đó? Bản thân anh có chuẩn bị trước cho điều đó?

Thật sự thì tôi sẽ nói là tôi không có sự chuẩn bị gì cả, và ở thời điểm đó tôi không nghĩ người thay thế Pep sẽ là Tito. Tito tiếp nối Pep là một điều tốt cho chúng tôi bởi ông mang đến sự liên tục của bộ máy, giống như khi Pep còn làm HLV, Tito quản tiếp di sản mà Pep đã tạo dựng. Chúng ta có thể xem đó là một sự chuẩn bị và chúng tôi rất mực tôn trọng Tito. Chúng tôi sẽ theo Tito đến chết. Ông ấy có kiến thức về bóng đá thật đáng nể, ông ấy yêu bóng đá. Pep ra đi và để lại cho chúng tôi một nhà lãnh đạo mới. Giờ Tito là thuyền trưởng và mọi thứ do ông ấy quyết định. Tôi xem đấy đã là một sự chuẩn bị của Barça.

Tại sao lại có quá nhiều chuyện xoay quanh sự tiếp quản chiếc ghế HLV trưởng của Tito?

Môi trường xung quanh luôn như thế mà, họ cũng đã hồ nghi về việc liệu tôi và Iniesta có thể chơi cạnh nhau, rồi thì Pep liệu có phải là một HLV tốt cho Barça khi ông được chọn, rồi cả việc Messi không thể ghi bàn trong một giai đoạn nào đó. Mọi thứ xung quanh luôn đòi hỏi nhiều điều. Nhưng chúng tôi là Barça. Khi tôi được hỏi mình nghĩ gì về những điều Cruyff nói, tôi trả lời đó là Barça. Ai cũng có quyền phát ngôn, bày tỏ quan điểm và điều đó cần thiết với những người trong nội bổ để xem xét. 14 năm qua tôi vẫn sống tốt đấy thôi. Chúng tôi không thể cứ mãi lo lắng về những gì người ta nói về mình. Chúng tôi luôn sẵn sàng để trả lời lại những Laporta, Cruyff hay bất kỳ ai. Chúng tôi làm việc của mình và kiếm tìm vinh quang. Điều đó thể hiện chúng tôi là một đội bóng chiến thắng.

Anh thấy như thế nào khi Cristiano nói Real đã kết thúc chu kỳ của Barcelona?

Tôi không đồng tình với Cristiano về sự kết thúc của một chu kỳ. Chu kỳ là khi chúng tôi giành 14 danh hiệu trên tổng cộng 19 danh hiệu có thể và họ thì giành 2 danh hiệu trên 19 danh hiệu có thể? Hay ở mùa giải này là chúng tôi giành 4 trên 6 danh hiệu và họ thì giành 1 trên 4 danh hiệu. Tôi không xem việc giành danh hiệu này danh hiệu kia là khái niện của chu kỳ.

Anh có đến thăm Abidal sau khi anh ấy xuất viện chưa?

Chưa, nhưng tôi có nói chuyện với anh ấy. Hơn nữa, tôi biết anh ấy đang khoẻ bởi bố của bác sĩ Garcia Valdecasas (bác sĩ Garcia Valdecasas là người phẫu thuật ghép gan cho Abidal) từng phẫu thuật cho một người bạn của tôi và tôi biết mọi thứ cũng sẽ tốt với Abi. Tôi được báo là anh ấy đã không sao, mọi thứ đã dần ổn định, ban đầu có thể khó khăn nhưng Abi đúng là một “quái vật” và anh ấy sẽ sớm trở lại bình thường. Anh ấy đã mang đến một tấm gương về tinh thần phấn đấu cho chúng tôi, cho CLB. Một tấm gương vĩ đại trong sự nghiệp và cuộc đời tôi. Gia đình Abi cũng rất tuyệt. Chúng tôi đã thật sự rất hạnh phúc khi đến nhà anh ấy trước khi Abi lên bàn mổ.

Ai cũng nghĩ những căng thẳng giữa Barça và Real trong nội bộ tuyển TBN đã kết thúc, nhưng mới đây thì HLV Del Bosque nói rằng nếu Ramos và Pique không hợp được với nhau thì cả 2 sẽ bị loại.

Ở tuyển TBN, chúng tôi luôn hoà hợp với nhau.

Thế tại sao ông ấy lại nói điều đó?

Tôi không rõ ý của ông ấy là gì. Nhưng nếu tôi là thủ quân ở tuyển TBN, giống như khi tôi ở CLB, tôi sẽ đối mặt với những vấn đề của đội. Cũng như với Iker, khi có những căng thẳng phát sinh từ những trận đấu giữa chúng tôi (Barça và Real), chúng tôi thường hay nói chuyện với nhau, chúng tôi nói ra mọi thứ để tránh những hiểu lầm và tránh cảm giác nặng nề dành cho nhau. Nếu không nói ra thì chúng tôi sẽ chủ động không nói gì với nhau, nhưng bầu không khi luôn chan hoà. Chúng tôi muốn làm nên lịch sử lần nữa, giành chiến thắng tại Euro và chứng tỏ rằng thế hệ của chúng tôi vẫn chưa kết thúc.

Về phát ngôn của bà Esperanza Auirre (Chủ tịch Hội đồng Tp. Madrid)?

Chính trị và thể thao không thể hoà làm một. Bà ấy đã gây nên sự tranh cãi giữa mọi người, nhưng tôi không muốn điều đó bị đặt chung cùng với những vấn đề khác.

Villa sẽ là “bản hợp đồng hạng sang” cho Barça mùa tới?

Chúng tôi đã thật sự gặp nhiều khó khăn khi không có cậu ấy. Chúng tôi cần Villa ở cả CLB lẫn ở tuyển quốc gia. Ở Barça, mọi người đều nhớ Villa, cậu ấy là cầu thủ của những bàn thắng và còn là một người bạn rất tốt của toàn đội.

Anh có thật sự thất ngột ngạt khi phải sống giữa Sandrismo và Laportismo (thời đại của chủ tịch Sandro Rosell và chủ tịch Joan Laporta)?

Không, tôi là một Culé, tôi là một phần của Barça. Vì thế, Laporta với tôi là 10 điểm và giờ thì Sandro, cũng 10 điểm. Cả 2 đều luôn cố gắng mang những điều tốt đẹp cho CLB. Tôi đã nói chuyện với cả 2, tôi có mối quan hệ rất tốt với họ và họ thật sự đã làm những điều tốt nhất cho Barça. Do đó, họ nhận được sự tôn trọng của tôi. Khi bạn hiểu được những gì họ đã mang đến cho Barça, bạn sẽ phải thấy kính trọng họ. Cả 2 đều rất gần gũi với cầu thủ và đối xử với chúng tôi rất tốt. Phản hồi từ các cầu thủ về họ cũng rất tốt. Thế cho nên, ta có thể nói Sandro có 10 điểm và Laporta cũng có 10 điểm.

Lần cuối chia tay Pep như thế nào?

Chúng tôi đã có cơ hội chia tay Pep tại Camp Nou và trong trận đấu Futsal từ thiện. Ông ấy cảm ơn chúng tôi. Tôi nói tôi sẽ rất nhớ ông ấy và Pep cũng nói ông sẽ luôn nhớ đến chúng tôi.

Anh có khóc không?

Không, mùa giải này tôi đã khóc đủ rồi.

Anh có nghĩ dù không giành được mọi danh hiệu nhưng 4 năm qua bóng đá của Barça vẫn là hay nhất?

Đúng vậy, mỗi năm chúng tôi thấy mình chơi tốt hơn. Vấn đề là năm nay chúng tôi không còn thật sự hiệu quả như những năm trước, và chúng tôi cũng không đủ may mắn. Tôi có cảm giác là qua mỗi năm, Barça thi đấu hay hơn, chúng tôi thích nghi tốt hơn với hệ thống chiến thuật. Chẳng hạn như sơ đồ 3-4-3 từng được sử dụng trước Milan hay trước Real. Nhưng thi đấu tốt không có nghĩa là lúc nào cũng được thể hiện qua việc giành danh hiệu.

TBN được xem là ứng cử viên cho chức vô địch Euro, đó có thể xem là một “sự cản trở”?

Chúng tôi không thể khước từ việc mang “mác” ứng cử viên cho chức vô địch. Chúng tôi là ứng cử viên, chúng tôi chấp nhận nó bởi thực tế chúng tôi đã luôn chiến thắng 4 năm qua, nhưng mỗi năm chúng tôi phải không ngừng nỗ lực. Mỗi năm, các đối thủ cũng dần tự tin hơn bởi họ đã biết cách chúng tôi chơi bóng. Nhưng chúng tôi có một đội hình xuất sắc, mặc dù không có Villa hay Puyol.

Tuyển Đức có thể xem là một ứng cử viên sáng giá khác?

Nhiều lắm, còn có Hà Lan, Ý, Bồ Đào Nha, Anh,… tất cả đều có cơ hội. Các đối thủ ngày càng khát khao chiến thắng hơn bao giờ hết. Chúng tôi thì thật sự không cảm thấy sức ép gì, nhưng chúng tôi sẽ phải thật nỗ lực để chiến thắng.

Write comments...
or post as a guest
Loading comment... The comment will be refreshed after 00:00.

Be the first to comment.