Vậy là chỉ còn ít phút nữa, lễ bốc thăm vòng bán kết Champions League sẽ diễn ra. 4 cái tên cuối cùng thuộc về 2 quốc gia có nên bóng đá phát triển hàng đầu châu lục không làm ai ngạc nhiên. Mặc dù 2 ông kẹ của bóng đá Tây Ban Nha đang nín thở chờ đợi đối thủ của mình nhưng những mong muốn của họ lại hoàn toàn không giống nhau và thậm chí cũng không phải là mong muốn của người hâm mộ trên chính đất nước họ.
Hẳn người Tây Ban Nha đều trông chờ vào trận Siêu Kinh điển tại Wembley làm rạng danh nền bóng đá đã đóng góp đến 13 chức vô địch, thì với Real Madrid, câu chuyện lại không hẳn như vậy. Bóng đá Đức mà cụ thể là Bayern và Dormund trong 2 năm qua đã đem lại những cơn ác mộng thực sự cho họ. Với lối đá hiện đại, tốc độ đến chóng mặt (nhất là trong các pha phản công) cùng kỷ luật chiến thuật không kém người Ý, Bayern là đối thủ Real muốn tránh nhất tại vòng bán kết. Một Bayern chỉ vượt qua Real năm ngoái bằng những loạt penalty may rủi, năm nay thậm chí còn mạnh hơn nhiều với sự ổn định của những tên tuổi lớn (Roben, Ribery, Lahm). Sự tiến bộ và già dặn của lứa cầu thủ trẻ (Mueller) chắc chắn sẽ không “ngán” đội bóng của Mou có cùng lối đá. Còn với Dormund, đội bóng mà Real chỉ có thể lấy 1 điểm trong 2 trận hồi đầu mùa, dù không phải là đội bóng có lối chơi chắc chắn, già dơ nhưng đổi lại đó là đội bóng mang dáng dấp của Chelsea thời Gullit – Sexy Football. Với các tài năng trẻ của bóng đá Đức như Hummels, Gotze, Reus hay tiền đạo Lewandowsky, cách khai triển tấn công của Dormund rất đẹp mắt, đậm chất kỹ thuật và tốc độ chóng mặt, đó cũng chính là lối chơi làm Real bối rối nhất. Sự đa dạng trong cách khai triển bóng, có thể từ cánh, khoét vào tử huyệt Aberloa hay Coentrao hay đánh thẳng vào trung lộ bằng những pha bóng 1 chạm sẽ làm lộ ra kẽ hở trong sơ đồ chiến thuật tưởng như chặt chẽ của Mou, khi Alonso không còn lợi thế về tốc độ.
Ngược lại, tại thời điểm này, sau 2 chiến thắng liên tiếp cùng chiếc Siêu Cúp lấy từ tay Barça, Real đang có đầy đủ sự tự tin để mong muốn có một trận Siêu Kinh điển từ vòng bán kết. Hồ sơ của 17 trận đối đầu trong khoảng 3 năm ngắn ngủi đã đem lại cho Mou chìa khóa thành công trước một Barça gần như không thay đổi và có vẻ đã hết bài. Càng những trận đấu về sau, công thức thành công của Real càng “dễ hiểu” và “đơn giản”, đó là dùng một hàng hậu vệ quyết liệt và 2 tiền vệ trung tâm khóa chặt sự liên hệ của Messi với phần còn lại. Khi đó, gần như đến 90% Barça không thể có bàn thắng. Phần còn lại sẽ là những đường phất bóng nhanh, chuẩn xác để đặt Ronaldo hay Di Maria đối mặt với “chuyên gia mắc lỗi” Pique, người đánh mất kỹ năng một chọi một từ lâu hay khoét vào cánh trái, nơi Alves thường để cho Ronaldo những khoảng trống mênh mông và thời gian vô tận chỉnh bóng, ghi bàn. Tất cả các chiến thắng của Real trước Barça chỉ có vậy, đơn giản, không màu mè và khó cưỡng.
Còn với Barça, sau 2 vòng đấu nhọc nhằn, với những chiến thắng mong manh trước Milan và PSG, chắc hẳn những culé cũng phải thừa nhận họ đang “đuối” nhất trong 4 đội có mặt ở Bán kết, dù sở hữu thiên tài Messi, ông vua Xavi hay nghệ sĩ số 1 của bóng đá hiện đại – Iniesta. Những tổn thất về nhân sự và phong độ đi xuống của một số cầu thủ chủ chốt (như Pique, Alves, Alba) đã không ít lần đặt hàng công vào thế phải rượt đuổi cho những sai lầm sơ đẳng của họ. Trong khi đó, sự phụ thuộc vào Messi đã là “tên chỉ điểm” cho các đối thủ hóa giải Tiqui tacca. Công thức khóa chặt, cô lập Messi, để số 10 không thể ghi bàn đã có hiệu quả đặc biệt và được nhân rộng vô tội vạ. Công bằng mà nói, những lời khen ngợi về PSG đêm thứ tư vừa qua không đủ sức thuyết phục, bởi đội bóng Pháp chưa có đẳng cấp đủ để hạ Barça, bởi họ còn để 1 cầu thủ như Cesc thoải mái, rảnh chân có đến 4 cú sút loanh quanh vòng 16m50, điều không thấy ở Inter 2010 hay Chelsea 2012. Đêm thứ tư chỉ ra rằng sự căng thẳng hay kịch tính mà báo chí nói đến chỉ được tạo ra bởi phong độ quá kém của Barça – không Messi mà thôi.
Vậy Barça mong muốn gặp ai trong 3 đội còn lại? Đương nhiên đó là Dormund, một đội bóng na ná PSG, chưa bao giờ mạnh trong phòng ngự, có thói quen bỏ lỡ cả tá cơ hội ghi bàn và thể hiện sự non nớt về đẳng cấp. Dù Dormund có thể là con ngáo ộp của Real nhưng với Barça thì không, Barça sẽ không bao giờ sợ những Gotze hay Lewandowsky phung phí cơ hội đến vậy. Tiếp đó, có lẽ là Bayern, đội bóng không có nhiều kinh nghiệm khi đối đầu với họ, và những kỷ niệm còn đọng lại là những trận thua vỡ mặt trong thời đại Pep, chính là lực cản tâm lý của đội bóng Đức mà không phải từ trình độ chênh lệch.
Đường đến Wembley đối với Barça năm nay có quá nhiều thử thách ở phía trước, nhưng để đến đó, không chỉ các Culé, mà giới chuyên môn chắc hẳn sẽ gọi tên người Đức cho trận chiến bán kết này.
Vâng, hãy đem những người Đức đến đây.
or post as a guest
Be the first to comment.