Liệu chúng ta sẽ đi con đường mới?

La Liga
Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

Y như mùa giải năm ngoái, chúng ta đã để thua liền hai trận đấu quan trọng và mất đi một chiếc cúp...nhưng lần này cơ hội cho Barça ở đấu trường Champions League còn nhỏ hơn rất nhiều so với trận thua tại lượt đi bán kết C1 năm ngoái, và trước đó vẫn còn một trận El Clásico gặp Real Madrid trong khuôn khổ lượt về La Liga.

Nhưng vô hình chung, sự lặp lại kịch bản này chỉ là tổng hợp của rất nhiều những sự lặp lại, đủ khiến cho chúng ta phải suy nghĩ về một hướng đi mới hay tiếp tục những con đường xưa cũ với một quyết tâm to lớn hơn?

Lặp lại...về lối chơi cửa trên

Hai trận thua trước Milan và Real Madrid vừa qua, chúng ta đều có những lợi thế nhất định. Trước Milan, đó là được thi đấu lượt về ở sân nhà còn trước Real Madrid, đó là bàn thắng và tỉ số hoà 1-1 tại sân khách. Trong những cuộc chơi mà may rủi chiếm một phần quyết định không hề nhỏ, Barça không khôn ngoan hay quá tự tin vào sức mạnh gần như tuyệt đối của mình? Ai đó từng nói rằng, tiki-taka không chỉ mang sứ mệnh của một lối chơi vô địch, nó còn là một loại tôn giáo mà ở đó nhà truyền giáo Barcelona đóng một vai trò cao cả hơn mọi vinh quang. Tiki-taka đã phần nào thực hiện được công cuộc phát triển và nhân rộng của nó khi ở khắp mọi nơi tiki-taka gần như trở thành một niềm mơ ước, không những vậy các cầu thủ Tây Ban Nha ngày một được ưa chuộng và lối chơi ở các giải đấu có sự góp mặt của họ cũng dần chuyển mình tinh tế và đậm chất kĩ thuật hơn. Nhưng tôn giáo cũng như một loại võ công vậy, nó phải chứng tỏ được sức mạnh và thu phục được niềm tin của những người gia nhập, tiki-taka đã như vậy, đang không còn như vậy và sẽ như thế nào thì còn chờ vào quyết định của nhà truyền giáo Barca! Phong cách hiệp sĩ đã khiến Barça sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình vào thanh kiếm và quên hay cố tình không nhớ rằng, chiếc khiên của họ đã bể nát và gần như không còn khả năng phòng ngự! Barça cũng quên đi hay cố tình không hiểu rằng, bóng đá là trò chơi mà ở đó, chỉ có những nhát đâm trực diện mới có thể được tính điểm, chẳng có bàn thắng nào được công nhận khi quả bóng bay vào gôn từ đằng sau vạch vôi, và đó là lúc những đường kiếm dù có thiên biến vạn hoá, gặp phải một chiếc khiên đủ bao trọn toàn bộ cơ thể đối thủ, cũng sẽ trở thành vô dụng. Khi một đối thủ lựa chọn giải pháp phòng ngự bần cùng bất đăc dĩ, tại sao Barça phải giữ lấy tước vị của một hiệp sĩ? Con người không nhìn vào quá trình để nhận xét những cố gắng, họ nhìn vào kết quả! Và khi một thằng Chí Phèo thắng một hiệp sĩ, người ta sẽ chỉ tung hô anh Chí Phèo kia bất chấp những tiêu cực trong đấu pháp mà anh ta sử dụng và cũng bất chấp những cố gắng của kẻ thất bại.

Tây Ban Nha của Del Bosque đã lên ngôi bằng một lối chơi tiki-taka không kém phần tiêu cực khi chỉ chăm chăm giữ bóng và tận dụng sơ hở của đối thủ nhưng cuối cùng đội bóng ấy đã làm nên những điều thần kì. Barça có thiếu những cái đầu chiến lược như Del Bosque hay chỉ vì những con người hiệp sĩ này cố tình không hiểu?

Lặp lại...trong việc sử dụng HLV!

Đây là một hệ quả của việc lặp lại lối chơi, đành rằng thật khó có thể trách Tito khi ông đã đảm nhận rất tốt vị trí thuyền trưởng. Nhưng ở cương vị của người đưa ra quyết định bổ nhiệm, Tito có phải là một giải pháp quá an toàn và thiếu tính sáng tạo hay không thì chúng ta cần phải cân nhắc thật kĩ. Dẫn dắt một đội bóng như Barça khi mà mỗi trận thua là một áp lực khủng khiếp từ hàng triệu CĐV trên khắp thế giới quả là một nghề nghiệp nguy hiểm. Chúng ta đã thấy được hậu quả khi so sánh hai bức ảnh của Pep trước và sau khi bắt đầu công việc thuyền trưởng con tàu Barça khi ông già đi thật nhiều, đôi mắt thâm quầng thật nhiều và những nếp nhăn cũng thật nhiều. Sau khi Guardiola ra đi, Rosell đã đưa ra một giải pháp "Mang tính an toàn" là đưa Tito lên dẫn dắt đội bóng nhằm duy trì một lối chơi ... đã có dấu hiệu bị bắt bài sau một năm gần như tay trắng. Tio làm được việc và ông cũng rất giỏi nhưng hai sai lầm mà Rosell có thể tính đến đã xảy ra và phần nào đưa Barça đến hoàn cảnh của ngày hôm nay: Đầu tiên chính là bệnh tật của Tito và hai chính là sự lặp lại về mặt lối chơi. Căn bệnh của Tito không phải đến giờ mới xảy đến, chúng ta đã biết ông gặp phải vấn đề về tuyến nước bọt từ mùa bóng trước, Rosell còn nắm rõ hơn về tình hình sức khoẻ của Tito nhưng vẫn quyết định bổ nhiệm ông. Đứng về mặt quản lý nhân sự, cách dùng người của Rosell cần phải được xem lại. Sự lặp lại về lối chơi có lẽ chúng ta không cần phải bàn đến nữa, không thể đổ lỗi hoàn toàn cho Jordi Roura, Tito là người đứng đằng sau các chỉ đạo về chiến thuật và cách sắp xếp đội hình nhưng chung quy lại, phong cách hiệp sĩ một lần nữa đưa Barça đi đến thất bại và nguyên nhân sâu xa thì đến tự sự an toàn mà lại không hề an toàn trong các quyết định của Rosell.

Và lặp lại...vì Messi

Tình cảnh của Barça hiện giờ cũng giống như Barça của 3 năm qua, đó chính là việc coi Messi là trọng tâm và phương thức ghi bàn duy nhất. Nói đơn giản cho dễ hiểu, Barça như một học sinh đi thi đại học sau khi đã trải qua những năm cấp ba hoàn hảo, vấn đề ở đây là Barça chỉ giỏi mỗi môn toán còn hai môn Lý và Hoá thì dốt đặc. Môn toán chả khó để được điểm 10 nhưng lý và hoá có được 5 không thì vô cùng hên xui. Và do đó, để đỗ đại học, dù Barça có được 10 điểm toán thì cũng vẫn rất là may rủi. Vấn đề này đã được nhìn thấy từ rất lâu nhưng để đưa Messi lên tới đỉnh cao, Barça chấp nhận và giờ thì đang gặp những vấn đề nhãn tiền của các tiền đạo còn lại. Một Pedro thi đấu quá xuất sắc tại tuyển quốc gia, trở về cấp CLB vô cùng mờ nhạt thì đâu là lý do? Quả thật nói lối chơi của Barça vô địch không hẳn đã đúng, chính xác phải nói Barça chỉ có một chiêu thức vô địch duy nhất chính là Messi mà thôi. Sau bốn quả bóng vàng, liệu đã đến lúc để Barça đi tìm một tiền đạo mới và trao cơ hội làm bàn cho các tiền đạo khác thay vì Messi hay chưa? Hay liệu đã đến lúc Messi âm thầm hơn, ghi ít bàn thắng hơn, thu hút hậu vệ đội bạn nhiều hơn để các tiền đạo khác có nhiều cơ hội ghi bàn hơn hay chưa? Câu hỏi này, hãy để cho chính Messi trả lời.

Đã biết bao nhiêu lần lặp lại! Liệu chúng ta sẽ đi con đường mới chứ? Khi mà để tiếp bước trên con đường cũ, chỉ quyết tâm không thôi...có lẽ là không đủ.

Write comments...
or post as a guest
Loading comment... The comment will be refreshed after 00:00.

Be the first to comment.