CHƯƠNG 11: DANH HIỆU ĐẦU TIÊN
[an]
Khó khăn ập đến
Ngoài Lahm, Neuer, Pep gặp khó khăn với tất cả các cầu thủ còn lại. Đôi khi, vấn đề không chỉ là bóng đá. Đó còn là những câu chuyện về tư tưởng, nhận thức và cả những bên liên quan. Người đầu tiên là Mueller. Pep thắc mắc tại sao anh ta không bao giờ chơi áp sát được quá 2 trận liên tiếp.
Ribery là một nhân vật khác gây ra những rắc rối. Khác với Lahm, Ribery không thể tiếp thu quá 2 chỉ dẫn chiến thuật trong cùng một thời điểm. Tư duy bóng đá đường phố đã ăn sâu vào tâm trí tiền vệ người Pháp và theo bản năng, cứ cầm bóng là Ribery lại có xu hướng lao lên phía trước. Pep nhắc lại với Ribery rằng, anh cần làm đúng những gì ông nói trên sân tập, nhưng ở Ribery, phần “con” vẫn lấn át phần “người”.
Goetze và Thiago, hai tân binh của Bayern cũng làm Pep nhức đầu. Hằng ngày, Pep vắt óc suy nghĩ xem Goetze nên đá ở đâu khi Mandzukic là tay săn bàn bẩm sinh và không xứng đáng bị xếp ngoài. Thiago thì tạo nên những cơn ác mộng về chấn thương cho Pep bởi đến Munich chưa được 2 tháng, tiền vệ gốc Brazil phải lên bàn mổ và có nguy cơ ngồi ngoài thêm 3 tháng. Đấy là chưa kể tới chấn thương Schweinsteiger gặp phải chỉ 2 ngày trước khi trận Siêu Cúp châu Âu khởi tranh.
Nhưng phức tạp nhất có lẽ vẫn là trường hợp của tài năng trẻ Hojbjerg. Ngày 26/8/13, Hojbjerg chạy tới phòng làm việc của Pep trong tình trạng hai mắt đẫm lệ. Cha cậu bị chẩn đoán mắc chứng ung thư tuyến tụy giai đoạn cuối, anh trai cậu bị lạc trên một con thuyền và cần tối thiểu 2 tuần để về tới nhà. Pep nhớ lại nỗi ám ảnh Tito Vilanova. Những tấn bi kịch như vậy vẫn thường xảy ra theo cách không ai lường trước. Dù không muốn bởi đội hình Bayern đang thiếu đi tính cân bằng khi tuyến giữa quá thiên về tấn công, nhưng Pep vẫn cho Hojbjerg nghỉ phép 2 ngày. Hôm đó, buổi tập lùi xuống 30 phút để Pep có thời gian ổn định.
Liệu pháp tâm lý
Trước khi hành quân tới vùng biên giới giáp Pháp để gặp Frankfurt, Pep tổ chức một buổi họp báo nhỏ. Ông chủ động mời cánh phóng viên tới dự như một cách để gây áp lực lên toàn đội, khiến họ buộc phải nỗ lực để bù đắp cho những mất mát lực lượng. Mở đầu buổi họp, Pep đề cập tới Eric Abidal. Trong mắt Pep, Abidal là cầu thủ phòng ngự toàn diện nhất thế giới. Lẽ ra, Abidal đã gia nhập Allianz Arena nếu BLĐ CLB không tỏ ra chần chừ và để rơi tuyển thủ Pháp vào tay Monaco.
Pep muốn nói ở Bayern, không một ai sở hữu những kỹ năng hoàn hảo như Abidal. Ngay sau khi buổi họp kết thúc, ông lặp lại quá trình tập luyện dưới đây theo chu kỳ 4 hoặc 5 ngày: Pep đứng ở vạch giữa sân, chỉ tay vào khu vực mà ông muốn cầu thủ di chuyển một cách ngẫu nhiên. Bài tập này làm tăng khả năng phản xạ và ý thức của các cầu thủ về cự ly đội hình.
Sút phạt đền cũng được Pep đặc biệt lưu tâm. Ở trận gặp Nuernberg, Alaba đã bỏ lỡ cơ hội ăn bàn trên chấm 11 mét. Pep nhớ lại chung kết Champions League 2012/13, nơi Bayern gục ngã ở lượt đấu cân não trước Chelsea dù là đội đá trước. Ba ngày nữa, rất có thể Bayern sẽ giải quyết trận đấu bằng biện pháp tương tự với Chelsea.
Pep không chỉ định một cái tên cụ thể nào trên chấm phạt đền. Alaba, Mueller hay Schweinsteiger, ai cũng được miễn là người đấy phải giữ được cái đầu lạnh. 42 lượt sút được thực hiện và không một ai sút hỏng. Pep khá hài lòng. Ông cảm thấy dường như liệu pháp tâm lý của mình trong buổi họp đã phần nào phát huy tác dụng. Giờ đây, Pep cần tất cả đoàn kết, tập trung và tận dụng mọi cơ hội dù là nhỏ nhất.
Thành quả đã đến
Tiên liệu của Pep thành sự thật. Sau 120 phút bất phân thắng bại, Bayern và Chelsea bước vào loạt đá penalty. Cả 5 cú sút của Bayern đều đi vào khung thành. Trong khi đó, lượt đá cuối cùng của Chelsea (người thực hiện là Lukaku) bị Neuer hóa giải dễ dàng. Đáng nói ở chỗ, chỉ 2/7 cầu thủ tham gia buổi tập sút phạt đền trước đó của Bayern có tên trong danh sách đăng ký sút luân lưu mà Pep gửi lên tổ trọng tài.
Ngược trở lại diễn biến chính của trận đấu, đây mới là chi tiết làm Pep hài lòng nhất. Trong trận đánh lớn ở cấp độ châu lục đầu tiên cùng “Hùm xám” xứ Bavaria, Pep mạnh dạn thử nghiệm Lahm ở vị trí pivote. Những bước di chuyển khôn khéo của Lahm giúp Bayern kiểm soát toàn bộ thế trận. 38 pha dứt điểm được tạo ra đi kèm cùng 19 quả phạt góc và số đường chuyền gấp 3 lần con số của Chelsea, khán giả trên sân có cảm giác Bayern ở một đẳng cấp hoàn toàn khác so với đối thủ. Đó cũng là lần thứ 16 Pep và Mourinho đối đầu.
Dù vậy, Chelsea đã dẫn trước trong phần lớn thời gian và chỉ cách chức vô địch khoảng 45 giây. Rất may là bằng ý chí quật cường, Bayern có bàn gỡ ở giây cuối cùng với pha lập công của Javi Martinez. Bayern đã có thể sớm kết thúc trận đấu nếu các tiền đạo của họ nhạy bén hơn. Tuy nhiên, Pep không trách họ bởi với ông, điều quan trọng là Bayern đã định hình được bộ khung, lối chơi mà ông tìm kiếm bấy lâu nay. Lahm xuất sắc hơn ông tưởng, tiềm năng của Martinez chưa được khai phá hết và Ribery, chẳng hề cứng đầu hay bảo thủ như bấy lâu nay. Danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất trận được trao cho “Gã mặt sẹo” đã chứng minh, Ribery hoàn toàn có thể trở thành linh hồn ở Bayern như Lahm hay Schweinsteiger đã làm.
Nguồn: Thành Trần (choibong.vn)[/an]
CHƯƠNG 12: GIẤC MƠ ĐÀO TẠO TRẺ
[an]
Tấn công vì sợ… bị tấn công
Sau khi Bayern đánh bại Chelsea, báo giới ca tụng Pep Guardiola là HLV xuất sắc nhất thế giới. Nhưng ông từ chối lời khen này và nói rằng mình còn phải cố gắng nhiều. Dưới lăng kính chuyên môn, không khó để nhận ra điểm yếu của Pep. Các CLB mà ông dẫn dắt rất dễ sụp đổ nếu đối phương đá rắn và chơi thô bạo.
Pep từng nhắc lại cả trăm lần về những đối thủ ưa thích. Ông muốn gặp những đội có xu hướng phòng ngự, chơi co cụm trước vòng cấm và chủ động nhường toàn bộ thế trận cho đội bóng của ông. Nói cách khác, Pep thích những đối thủ “sợ” ông. Ở chiều ngược lại, nếu phải đương đầu với những đội đá phản công tốt và sẵn sàng chơi đôi công, Pep rơi vào trạng thái lo lắng. Đội bóng của ông không giỏi và không bao giỏi phòng ngự, bởi đó là triết lý bóng đá của chiến lược gia người TBN. Một ví dụ tiêu biểu: Barça thua ở bán kết Champions League 2009/10 khi Inter của Mourinho đánh phủ đầu quá nhanh và nguy hiểm.
Vì sợ bị tấn công nên Pep chấp nhận mạo hiểm và dồn lên ngay từ những phút đầu nhằm mục tiêu chiếm lĩnh thế trận. Pep luôn cố gắng xếp càng nhiều cầu thủ tấn công vào đội hình xuất phát càng tốt. Đó là lý do giải thích cho thử nghiệm để Mueller thử sức ở tuyến giữa. Pep biết rằng nỗi sợ hãi dai dẳng ấy không bao giờ mất đi chừng nào ông còn tham gia công tác huấn luyện. Để trấn an bản thân, Pep luôn tự nhủ trong tương lai, sẽ có ngày ông sở hữu dàn cầu thủ biết phòng ngự từ trong “trứng nước”. Khi rời Barça, Pep chọn Bayern làm bến đỗ tiếp theo cũng vì hy vọng ấy.
Ước mơ cuộc đời
Cũng vì nỗi sợ hãi vừa đề cập mà Pep luôn ao ước có một ngày ông lui về hậu trường và đảm nhiệm công tác đào tạo trẻ. Trong suy nghĩ của Pep, phát hiện và ươm mầm sao mai mới là công việc mang tính chiều sâu mà một nhà quản lý bóng đá cần nắm vững. Pep nhớ lại một buổi chiều cuối tháng 5/2010. Hôm ấy, Pep giới thiệu Gerard Deulofeu và Rafa Alcantara, em trai của Thiago Alcantara trong buổi tập của đội 1 Barça. Pep tâm sự với tác giả cuốn sách rằng, ông thích làm việc với người trẻ hơn những cầu thủ lớn tuổi. Lý do là họ dễ bảo, dễ uốn nắn, không cứng đầu như những cầu thủ đã thành danh. Khi làm việc với nhóm cầu thủ này, Pep cảm giác ông giống một HLV hơn, tức ông nói gì thì học trò làm vậy.
Hết 3 tháng đầu ở Munich, Pep lên lịch làm việc mới. Một ngày làm việc 12 tiếng, Pep dành 7 tiếng để nghiên cứu công việc ở đội 1. Phần còn lại, ông nghiên cứu mô hình phát triển lò đào tạo trẻ ở Pháp, xem băng ghi hình buổi tập đội trẻ và chọn ra từ 2 đến 3 gương mặt làm hạt giống tương lai. Sebastian Rode là thành quả của mô thức làm việc trên.
Những ngày đầu tháng 9 là khoảng thời gian tuyệt vời nhất Pep ở Munich. Chỉ 4 cầu thủ đội 1 có mặt trên sân tập (những người còn lại được cho xả trại sau trận tranh Siêu Cúp châu Âu) là Starke, Rafinha, Contento và Kirchhoff. Pep hủy buổi tập cùng ngày và đề nghị 4 cầu thủ trên xuống tập cùng đội B. Qua 3 buổi tập, Pep có đôi chút thất vọng khi các học viên Bayern không cho thấy bất kỳ tiềm năng lớn nào. Pep đã kỳ vọng vào một thế hệ của Mueller, Kroos thứ hai song giờ đây, ông phải tạm gác lại giấc mơ khai quật những viên ngọc thô.
Pep tìm gặp Hermann Gerland, người phụ trách công tác đào tạo trẻ ở Bayern thập niên 90 thế kỷ trước. Dưới sự bảo hộ của Gerland, Pep được dẫn đi tham quan 23 lò đào tạo trẻ ở Đức. Trong đầu, Pep hình thành ý tưởng về mô hình phát triển trong tương lai do chính ông xây dựng, ở Bayern hoặc một nơi nào đó mà Pep chưa thể xác định.
Bám víu Hoeness
Uli Hoeness là cái tên gây ấn tượng mạnh mẽ với Pep. Là một nhà kinh doanh nhưng Hoeness luôn quan tâm tới bóng đá. Ông đến với môn thể thao vua không đơn thuần vì mục đích thương mại mà trên hết là tình yêu với trái bóng tròn. Một tuần 3 lần, Hoeness rủ Pep dùng chung bữa trưa tại quán bia tươi Sam Burger. Ở đó, hai người bàn luận về bóng đá và thi xem ai ăn nhiều xúc xích loại thượng hạng hiệu Rostbratwurst hơn. Hằng sáng, Hoeness uống cà phê cùng Rummenigge và bàn về kế hoạch phát triển CLB. Sáng thứ Bảy hằng tuần, Hoeness mời Paul Breitner tới văn phòng và lắng nghe chia sẻ của cựu danh thủ này.
Tai họa ập đến khi Hoeness đối mặt với nghi án trốn thuế và có nguy cơ ngồi tù. Rummenigge bị giới chức trách điều tra do liên quan tới đường dây buôn lậu trang sức đá quý từ Qatar. Theo phản ứng thông thường, Pep lẽ ra sẽ tìm đường ra đi để tránh những liên lụy không mong muốn. Nhưng Pep không làm vậy, trái lại ông còn đứng ra bênh vực Hoeness. Pep cho rằng chế tài không rõ ràng của chính phủ Đức là nguyên nhân dẫn tới vụ án của Hoeness. Vả lại, phải đứng ở hoàn cảnh của Pep, chúng ta mới thấu hiểu cho hành động của ông.
Dù Hoeness vướng vào vòng lao lý song ông đã xây dựng một nền tảng vững chắc cho Bayern. Hơn 3 thập kỷ làm việc, Hoeness tạo ra nguồn vốn huy động khổng lồ tới từ 10 đơn vị tài trợ trung thành, 230.000 thành viên có thẻ VIP. Hàng năm, lợi nhuận Bayern thu về luôn dao động ở mức 430 đến 500 triệu euro. Sau 20 năm nỗ lực, Hoeness trả đủ cả vốn lẫn lãi khoản nợ 80 triệu euro Bayern phải gánh trên vai vào năm 1979.
Không vị chủ tịch nào tạo cảm giác yên bình cho Pep như Hoeness làm được. Về lâu dài, những CLB đủ lực hoạt động mà không cần dựa vào túi tiền của giới chủ như Bayern là mô hình kiểu mẫu cho làng túc cầu nhân loại. Pep quyết tâm chờ ngày Hoeness mãn hạn tù.
Nguồn: Thành Trần (choibong.vn)[/an]
CHƯƠNG 13: LỜI GỢI Ý CỦA CON GÁI
[an]
Sốc vì quá… sướng
Lại nói về tình cảm Pep dành cho Hoeness. Sau trận Siêu Cúp châu Âu, chủ tịch Bayern gọi điện cho Pep, nói rằng những lời chỉ trích của Mourinho là điều nhảm nhí và ông không cần bận tâm tới điều đó. Thậm chí, Hoeness còn khuyên Pep đừng xem lại băng ghi hình trận đấu bởi Pep luôn ở đẳng cấp cao hơn Mou và chẳng còn gì nhiều để bàn về danh hiệu đầu tiên của Bayern.
Chuyện là hôm đó, Ramires nhận thẻ vàng thứ hai và bị truất quyền thi đấu sau pha phạm lỗi thô bạo với Goetze. Dưới góc độ chuyên môn, án phạt Ramires phải nhận chủ yếu đến từ hành vi ác ý mà tiền vệ người Brazil nhằm vào tân binh của Bayern. Mourinho ngám ngẩm tuyên bố cứ mỗi lần gặp Pep, đội bóng của ông đều chịu cảnh mất người.
Pep không khỏi bất ngờ bởi lần đầu tiên trong sự nghiệp, ông nhận được sự ủng hộ vô điều kiện từ giới chủ. Khi còn làm việc ở Barça, Pep luôn chịu rất nhiều áp lực từ chính những người cùng đứng chung một mái nhà với ông. Lấy ví dụ như chung kết Cúp Nhà Vua tháng 4/2011, Real đánh bại Barça với pha làm bàn duy nhất của Cristiano Ronaldo. Trưa hôm sau, trong giờ ăn trưa tập thể, tivi chiếu lại lễ đăng quang của Real và đăng tải đoạn trả lời phỏng vấn của Mourinho. Pep chủ động quay đầu ra sau nhưng các trợ lý của ông cố tình gọi vọng lại: “Này Pep, nhìn đi”.
Tối cùng ngày, Pep được yêu cầu lên gặp chủ tịch Rosell. Dưới ánh đèn vàng, Rosell phê bình Pep khi quy kết ông thiếu nhuệ khí của một chiến binh và không dám nhìn vào thất bại. Cảnh tượng như vậy chẳng bao giờ xuất hiện ở Bayern. Câu nói quen thuộc mà Pep thường nghe từ các quan chức lãnh đạo là “Tốt lắm, phát huy nhé”.
Pep sốc vì… quá sướng. Ông chẳng tin nổi mình được tin tưởng và trọng dụng như vậy.
“Đây rồi bố ơi”
Sau trận đấu gặp Chelsea, các cầu thủ Bayern xả trại để phục vụ ĐTQG. Ba tuần sau, họ mới tập trung ở Munich và trở lại guồng quay thông thường. Ngày đầu tiên sau quãng nghỉ, Pep nổi đóa với các học trò bởi dường như, họ đã quên hết những bài tập mà ông dày công nghiên cứu suốt 2 tháng trước đó. Nhịp sinh hoạt ở ĐTQG khác hẳn cấp CLB nên tất nhiên, Pep hiểu được sự thay đổi không mong chờ đó. Dẫu vậy, ông không phép bản thân dễ dãi vì làm thế đồng nghĩa ảnh hưởng tiêu cực tới mục tiêu chung toàn đội.
Ở Bundesliga, đối thủ tiếp theo của Bayern là Hannover. Trên sân, các ngôi sao tỏ ra mệt mỏi, họ chủ động chơi chậm và lởn vởn với trái bóng, chờ sơ hở của đối phương và kết thúc trận đấu. Thomas Mueller được giao nhiệm vụ đảm nhận vị trí “tiền vệ con thoi”, tức kiêm luôn công việc tấn công lẫn phòng ngự. Song sản phẩm ưu tú nhất của học viên Bayern chỉ đi bộ ở phần sân đội bạn, đợi bóng đến chân và chuyền sang cho một đồng đội khác. Kết quả chung cuộc, Bayern vẫn thắng 2-0 nhưng nói gì thì nói, Pep không thích những chiến thắng nhàn hạ kiểu vậy.
Tối 15/09, Pep về nhà, bật băng ghi hình trận đấu gặp Hannover, xem đi xem lại suốt 6 tiếng đồng hồ và ghi chép dưới dạng biểu đồ cây. Ở nhà, Maria và Marius - hai con đầu lòng của Pep là thầy dạy chiến thuật tốt nhất của ông. Còn bé nhưng hai đứa trẻ nhà Pep tỏ ra đặc biệt hứng thú với bóng đá. Chúng thích theo dõi cách cầu thủ di chuyển trên sân. Pep đưa cuốn sổ cho Maria và Marius, hỏi dò phản ứng của chúng. Suy nghĩ một hồi, Marius hô to: “Đây rồi bố ơi, 3-4-2-1 nhé. Chú Ribery nên chơi hậu vệ mới phải. Chìa khóa nằm ở chú đội trưởng (Lahm).
Hạnh phúc tột đỉnh
Thật khó để tin những đứa trẻ mới học hết bậc tiểu học lại chỉ bảo một HLV bóng đá chuyên nghiệp. Bạn có thể tin hoặc không, đó là lựa chọn của mỗi cá nhân nhưng sự thật là thế và chúng ta không thể phủ nhận tiềm năng của Maria hay Marius.
Pep mạnh dạn thử nghiệm đề xuất của các con. Và lời tiên đoán của đám con nít đã trở thành sự thật. Lượt trận đầu tiên vòng bảng Champions League, Bayern ra sân với sơ đồ 3-4-2-1. Họ đánh bại CSKA Moscow 3 bàn không gỡ, cùng lối chơi khoa học chưa từng thấy.
Chiến lược gia người Catalan quyết định áp dụng triệt để 3-4-2-1. Philipp Lahm là cầu nỗi giữa hàng hậu vệ và tiền vệ. Khi cần, Lahm sẽ trở lại bộ tứ vệ và Bayern chuyển về 4-3-3 trong những thế trận cần phòng ngự. Alaba từ giờ được quy hoạch ở vạch giữa sân, Mueller không bị ép đá giữa thêm một lần nào nữa, Ribery và Robben trở thành những “full-back”, thuật ngữ ám chỉ mẫu cầu thủ quán xuyến toàn bộ hàng lang hai cánh, từ tấn công đến phòng ngự.
Tuy nhiên, Bayern chỉ thực sự đạt đến ngưỡng hoàn hảo khi đến làm khách trên sân của Man City ngày 03/10/13. Tỷ số là 3-1 nghiêng về đại diện xứ Bavaria nhưng trên hết, màn trình diễn của các cầu thủ mới là thứ nghệ thuật mang tầm vĩ mô, có ý nghĩa tới sự thay đổi của khái niệm “chuyền bóng” trong môn thể thao vua.
Trong 3 phút 27 giây, Bayern thực hiện tổng cộng 94 đường chuyền một chạm và không để bất kỳ gương mặt nào bên phía Man City chạm chân vào bóng. Toàn bộ 11 cái tên có mặt trong đội hình xuất phát ngày hôm ấy tham gia vào đợt tấn công, kết thúc bằng cú sút dội xà của Mueller.
Trên các trang mạng xã hội, dòng chữ #3#27#94#Bayern#ManCity trở thành xu thế mới. Video quay lại tình huống kinh điển ấy đạt hơn 4 triệu lượt xem trên Youtube chỉ trong 3 giờ đồng hồ. Pep không giấu được niềm hạnh phúc, viết lên Twitter cá nhân dòng trạng thái “Dù phải chết, tôi cũng sẵn lòng để đổi lấy niềm vui này”.
Một đỉnh cao mới của làng túc cầu nhân loại được xác lập.
Nguồn: Thành Trần (choibong.vn)[/an]
CHƯƠNG 14: CHỦ NGHĨA CÁ NHÂN
[an]
“Ai muốn nói, mời làm HLV”
Ngày 05/10/13, Bayern gặp Leverkusen ở Bundesliga. “Hùm xám” xứ Bavaria kiểm soát 80% thời lượng bóng, chuyền chính xác 90%, tạo ra 27 cơ hội ăn bàn nhưng chung cuộc, họ bị cầm chân 1-1 với tỷ lệ chuyển hóa cơ hội thành bàn chỉ là 3,7%.
Với Pep, kết quả trên bảng điện tử trong thời gian đầu không có nhiều ý nghĩa. Điều Pep cần là một lối chơi cụ thể đúng với mong muốn của ông. Nhưng nhiều người nghĩ khác, đặc biệt là nhóm cầu thủ mang nặng tư tưởng cổ hủ từ thời Jupp Heynckes. Họ cho rằng 3-4-2-1 chỉ phát huy tác dụng trong một ngày đẹp trời, nơi toàn đội thăng hoa còn đối thủ xuống phong độ.
Ngày 18/10/13, Bayern chỉ còn 24 giờ đồng hồ là bước vào trận đấu gặp Mainz 05. Trong buổi tập cuối cùng trước giờ G, Robben và Alaba đề xuất Pep hãy linh hoạt đan xen các sơ đồ 4 hậu vệ. Pep im lặng, mặt hướng xuống toàn đội và hô to: “Ai muốn nói, mời làm HLV”.
Sau bữa ăn nhẹ cuối cùng trước giờ bóng lăn, Pep triệu tập toàn đội vào văn phòng rồi bắt đầu lý giải: “Tôi hiểu các bạn là những cầu thủ giỏi. Nhưng tôi chỉ chọn người phù hợp nhất cho từng bối cảnh. Điều đó không có nghĩa là những người không được chọn nằm ngoài kế hoạch của CLB. Vấn đề là thời gian, và các cậu cứ ngồi đấy đợi. Đừng nói thêm gì cả bởi tôi là HLV và tôi biết mình phải làm gì”. Thực chất, ông cũng đang rất đau đầu với tình hình nhân sự ở. Thời điểm đấy, ít ai biết được Pep giấu nhẹm thông tin Shaqiri nghỉ thi đấu 6 tháng còn Thiago trở lại muộn hơn 8 tuần so với dự kiến.
“Tôi làm gì kệ tôi”
Bayern đang thực sự bước vào guồng quay khắc nghiệt. Dàn trải lực lượng trên ba đấu trường, cộng thêm loạt trận giao hữu của các ĐTQG chuẩn bị cho World Cup 2014, trung bình cứ 3 ngày các cầu thủ lại phải xách giày ra sân. 50 giờ nữa, Bayern sẽ hành quân tới CH Séc để chạm trán Viktoria Plzen trong khuôn khổ vòng bảng Champions League lượt trận thứ ba. Ba ngày sau, họ bắt xe tới thủ đô Berlin, đối thủ là Hertha.
Sự mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt các cầu thủ. Robben căng cơ đùi trái và phải tập riêng 20 phút mỗi ngày cùng HLV thể lực. Lahm giãn dây chằng cấp độ một và chỉ đủ thể lực ra sân nếu chịu tiêm thuốc giảm đau. Dante bong gân mắt cá chân trái, Alaba viêm phổi còn Schweinsteiger bước đi tập tễnh sau trận đấu gặp Mainz 05.
Các trợ lý của Pep khuyên ông nên giảm bớt cường độ tập luyện để đảm bảo thể lực các cầu thủ, đặc biệt là rondos bởi khi tham gia trò chơi này, vùng bắp chân trở xuống sẽ phải hoạt động ở tần suất lớn, dễ dẫn tới những chấn thương liên quan tới cơ.
Pep không hài lòng khi lần đầu tiên kể từ ngày đặt chân tới Munich, nhóm cánh tay phải phản đối ra mặt kế hoạch mà ông đặt ra. Pep muốn sau trận gặp Hertha, ông cho toàn đội xả trại 3 ngày, riêng Lahm được nghỉ thêm 1 ngày. Trước đó, ông hy vọng tất cả các cầu thủ từ ngôi sao tới dự bị đều nỗ lực hết sức để cùng nhau vượt qua khó khăn.
Bonaventura phản đối ra mặt. HLV thể lực đã làm việc cùng Pep suốt 7 năm qua lẩm bẩm “Đồ độc tài”. Pep nghe thấy, đáp lại một cách gay gắt: “Anh là cái thá gì. Tôi làm gì kệ tôi, hãy đưa ý kiến chứ đừng đưa quyết định. Ở đây, tôi là HLV trưởng”.
Bài học ở Catalan
Dù sau này, Pep phải hối hận với kế sách của mình (tháng 11, Lahm viêm cơ đùi phải sau chuyến hành quân tới đất Nga lạnh giá) song chưa bao giờ, Pep công khai nhận sai. Pep là người cầu tiến, luôn muốn đổi mới. Vậy đâu là lý do khiến ông bất ngờ bộc lộ cái tôi mà trong quá khứ, hiếm khi nào cánh dư luận khai thác được khía cạnh nào ở Pep?
Pep rủ tác giả cuốn sách tới khu liên hiệp thể thao Maddesburg, cách Munich 3 giờ đồng hồ tàu điện ngầm. Trên sân golf, ông kể lại câu chuyện đã trải qua ở Barcelona vào mùa giải 2011/12.
Mùa hè 2012, Pep tham dự lễ hội kinh thánh hàng năm theo truyền thống của xứ Catalan. Mọi thành viên thuộc biên chế Barça được yêu cầu góp mặt, đại diện cho tiếng nói của thành phố và làm lễ diễu hành trước toàn bộ người dân xứ Catalan.
Theo kế hoạch ban đầu, Pep và đội trưởng Xavi sẽ thay mặt toàn đội nói lời tuyên thệ và ủng hộ chủ trương ly khai, giành lại độc lập từ chính phủ Tây Ban Nha của vùng ly khai lớn nhất quốc gia Nam Âm. Hôm đó, Pep và Xavi được cha xứ nhà thờ Barcelona chỉnh khả năng phát biểu trước đám đông. Pep nói trước rồi tới lượt Xavi.
Nhưng không may là đúng vào giờ phút linh thiêng dưới lăng kính tôn giáo, cậu thứ Marius lên cơn đau bụng quằn quại. Marius nhập viện khẩn cấp, bị chẩn đoán viêm dạ dày. Điện thoại rung lên và Pep được các bác sĩ yêu cầu tới bệnh viện ngay lập tức do vợ ông đang bận công tác ở Milan, Italia. Cuối cùng, người cầm giấy nói thay Pep là Iniesta.
Pep chưa một lần tiết lộ thông tin này với các quan chức cấp cao Barça. Chủ tịch Rosell liên tục mắng nhiếc và khiển trách Pep bởi ông cho rằng Pep làm việc thiếu trách nhiệm, không coi trọng vấn đề bản sắc. Thậm chí, CLB còn mua khóa học kỹ năng mềm, động viên Pep đi học để nâng cao bản lĩnh chính trị.
Pep hiểu rằng đôi khi, trách nhiệm gia đình - thứ tưởng như chẳng ai dám từ bỏ cũng phải đứng sau trách nhiệm xã hội. Pep tự nhủ muốn tồn tại trong thế giới bóng đá, cái tôi cá nhân phải được bộc lộ như lời khẳng định cho năng lực và tham vọng.[/an]
CHƯƠNG 15: KẾT THÚC ĐỂ KHỞI ĐẦU
[an]
Điểm sáng Ribery
Ngày 27/11/13, Bayern trải qua trận đấu khắc nghiệt nhất trong lịch sử mà CLB từng trải qua. Họ thi đấu trên mặt cỏ nhân tạo khô cứng ở Moscow, nơi nhiệt độ đã xuống tới -10 độ C. Bằng bản lĩnh của đội bóng lớn, Bayern dễ dàng giành chiến thắng 3-1, tạo ra kỷ lục 10 trận thắng liên tiếp ở Champions League (gồm chuỗi 5 trận mùa 2012/13) song các cầu thủ dường như không quan tâm tới kết quả. Tất cả đều cảm thấy cơ thể như cạn kiệt sức lực.
Carles Planchart, trưởng bộ phận phân tích dữ liệu nhớ lại mặc 4 lớp áo, đứng ở khu vực đường hầm và theo dõi trận đấu qua màn hình ipad nhưng tim ông như muốn chạy ra khỏi lồng ngực bởi sức gió khủng khiếp. Pep quyết định cho toàn đội nghỉ hẳn một ngày sau khi đáp máy bay về Munich. Sáng thứ 6, mọi người trở lại tập luyện bình thường nhưng nét mệt mỏi còn hiện rõ trên khuôn mặt từng người.
Duy chỉ có Franck Ribery là ngôi sao hiếm hoi hoàn toàn khỏe mạnh. Lý do là tiền vệ người Pháp mới trở lại sau chấn thương nên anh được cho nghỉ trong chuyến đi bão táp tới xứ bạch dương. Một tuần nữa, Bayern sẽ bước vào vòng 1/8 Cúp quốc gia gặp Ausburg. 30 phút trên sân trôi qua, nhóm công thần gồm Lahm và Schweinsteiger ra dấu xin Pep cho nghỉ. Họ nói rằng DFB Polka không quan trọng bằng Champions League song Pep gạt phăng suy nghĩ đó. Ông chỉ ra chưa một CLB nào bảo vệ thành công chức vô địch Champions League. Tại Đức, Bayern mới 1 lần giữ được ngôi vương hai mùa liên tiếp (2004/05 & 2005/06) trong 10 năm trở lại đây. Pep cần những trận đấu tại DFB Polka để làm bàn đạp tinh thần cho Bundesliga, mặt trận quan trọng nhất. Ông hét lên “Này các cậu, nhìn Ribery và học tập cậu ấy đi”.
Cột mốc thứ 200
Hiệu ứng tích cực từ Ribery xuất hiện. “Gã mặt sẹo” ra sân trong 70 phút ở trận gặp Ausburg, góp công lớn đưa đội nhà vào tứ kết. Sau ngày hôm đó, tinh thần toàn đội luôn ở trạng thái hưng phấn, tạo tiền đề cho chiến thắng hủy diệt 7-0 trước Bremen ngay trên sân đối phương hai tuần sau, trận đấu thứ hai trong mùa giải mà Pep thực sự hài lòng.
Ngày 14/12/13, Bayern khiến Bremen chịu thất bại đậm nhất trên sân nhà trong lịch sử đội bóng của những nhạc công. Hôm ấy, nhà ĐKVĐ Bundesliga trình diễn thứ bóng đá siêu đẳng mà bạn không thể bắt gặp trong bất cứ cuốn sách dạy chơi bóng nào, đặc biệt là bàn thắng thứ 6.
Trên chấm phạt góc, Ribery căng ngang với lực mạnh vào vòng cấm. Pizarro nhận bóng, khống chế một nhịp rồi đánh gót. Alaba lẻ xuống phía sau rất nhanh, thực hiện động tác giả đánh lạc hướng hậu vệ Bremen trước khi căng ngang vừa tầm để Ribery đặt lòng vào góc chết. Toàn bộ màn phối hợp đó diễn ra trong đúng 7 giây, bàn thắng nhanh nhất và đẹp mắt nhất Pep từng chứng kiến trong sự nghiệp 25 năm tham gia công tác bóng đá chuyên nghiệp.
3 điểm giành được trước Bremen cũng đánh dấu chiến thắng thứ 200 của Pep trên cương vị HLV trưởng sau 274 trận, đạt tỷ lệ 73%. Ngoài ra, Pep cũng là HLV đầu tiên trong lịch sử giải VDDQG Đức bất bại sau 15 trận đầu tiên. Cùng lượt trận, Dortmund thất thủ trước Leverkusen. Khoảng cách giữa Bayern và đại kình địch được nới rộng thành 10 điểm.
Ba ngày sau, Bayern bước vào lượt trận cuối cùng vòng bảng Champions League với mục tiêu đánh bại Man City để trở thành nhà ĐKVĐ đầu tiên của giải đấu toàn thắng 6 trận mở màn mùa giải kế tiếp. 11 phút trôi qua, tỷ số là 2-0. Bayern đang đứng ở tầng mây thứ chín, Họ bắt đầu chủ quan để rồi nhận lấy thất bại chung cuộc 2-3.
Ngạc nhiên là Pep không giục các học trò dồn lên trong những phút cuối tìm bàn gỡ. Ông lý giải sau trận đấu đôi khi, muốn đạt đến ngưỡng hoàn hảo thì bạn phải mắc sai lầm để thức tỉnh. 4 ngày sau, Bayern trở lại Bundesliga, vùi dập Hamburg và khép lại năm 2013 hoàn hảo: 93 điểm sau 33 trận bất bại.
Quý ngài “chung kết”
Lượt đi Bundesliga 2012/13 khép lại cũng là lúc Bayern đáp máy bay tới Marrakech, Ai Cập để tham dự Cúp các CLB thế giới 2013. Bán kết, đối thủ của họ là Quảng Châu Evergrande - thế lực mới của bóng đá Trung Quốc dẫn dắt bởi “Gã đầu bạc” Marcelo Lippi. Trong 7 phút, Bayern giải quyết nhanh gọn trận đấu với 3 bàn thắng.
“Hùm xám xứ Bavaria” bước vào trận chung kết gặp Raja Casablanca, đại diện của nước chủ nhà Ai Cập. Pep và các trợ lý đã dự khán trận bán kết giữa Raja và Atletico Minero. Ông khá bất ngờ trước lối chơi cống hiến của Raja nhưng cũng không khỏi vui mừng khi nhận ra, đây là con mồi “dễ xơi” với Bayern bởi lối đá tấn công của CLB Bắc Phi quá hồn nhiên và dễ đoán.
Trên chuyến xe từ Agadir tới Marrakech, Pep nở nụ cười rạng rỡ như thể Bayern đã nắm chắc phần thắng trong tay. Đó là trận chung kết thứ 15 trong sự nghiệp của Pep. Trước đó, ông mới để thua 2 lần.
Pep tự tin tới mức ông trình làng sơ đồ 3-7-0 (hai biến thể là 3-1-6-0 và 3-2-5-0). Phải biết rằng các cầu thủ chỉ biết được ý đồ chiến thuật đó 10 phút trước giờ bóng lăn. Nhưng rồi, mọi tiên đoán của Pep thành sự thật. Bayern chỉ mất 20 phút để làm tung lưới Raja 2 lần nhờ những pha lập công của Dante và Thiago.
Thêm một chức vô địch cho Pep, danh hiệu thứ 16/22 giải đấu Pep từng tham chiến, và là chức vô địch thứ 2 sau 3 trận đánh lớn mà Pep xung trận cùng Bayern. Đáng nói, Pep đã vô địch tất cả các giải đấu mang tầm quốc tế: 2 Champions League, 3 Siêu cúp châu Âu và 3 Cúp Liên lục địa.
Pep đã sẵn sàng gạt bỏ mọi dư ấm mà người tiền nhiệm Heynckes để lại. Một thời đại mới của Pep và Bayern sắp mở ra. 2014 hứa hẹn là một năm bùng nổ.
Nguồn: Thành Trần (choibong.vn)[/an]