Xavi Hernández
Xavi Hernández...
Tôi là… Tôi không hẳn là một người biết nhiều chuyện cười, nhưng lại hay chọc ghẹo các đồng đội của mình. Tôi thích sự thân thiết giữa mọi người với nhau trong phòng thay đồ.
Iker là người… rất lý trí, nhưng khi cậu ấy đánh mất nó, hãy coi chừng đấy! Tôi hay trêu Iker vì cậu ấy xuất hiện trên tất cả các chương trình trò chuyện phiếm với bạn gái của mình.
Còn Villa thì… vẫn luôn rất tự nhiên với các bàn thắng.
Và World Cup… nó là thời điểm mà may mắn đứng về phía chúng tôi.
Q: Người ta đã nghĩ rằng anh sinh ra cùng với trái bóng trên tay, bởi anh được biết đến như một “cầu thủ hoàn hảo” (Điều này đã được đề cập đến trong suốt mùa Euro). Có phải anh luôn muốn trở thành một cầu thủ bóng đá không? Anh đã từng nghĩ về điều gì đó khác chưa?
A: Kể từ lúc biết suy nghĩ, tôi luôn đặt trái bóng trong tâm thức của mình. Gia đình tôi luôn luôn ngập tràn bóng đá. Bóng đá với tôi là niềm đam mê và tôi không thể nào sống thiếu nó được. Tôi yêu nó, và ngoài nó ra tôi chẳng biết làm gì khác nữa. Khi về hưu, chắc chắn tôi vẫn sẽ làm việc gì đó liên quan đến bóng đá. Dù chưa biết đó là việc gì, nhưng tôi sẽ tiếp tục sống trong cái thế giới ấy.
Q: Tên của anh là câu trả lời trong trò chơi giải ô chữ. Anh có ý thức được rằng mình nổi tiếng cỡ nào không?
A: Tôi biết mình nổi tiếng khi trông thấy hình ảnh của mình xuất hiện trên mặt báo. Sự nổi tiếng ấy cứ tăng dần lên và nó chưa bao giờ là vấn đề lớn đối với tôi. Tôi thừa nhận rằng đôi khi tôi phải làm vài việc để có thể ra ngoài đi dạo hay ăn uống. Nhưng nó là vậy, chúng ta được hâm mộ và chúng ta chẳng thể phàn nàn. Nó không gây quá nhiều phiền toái cho tôi, tôi vẫn ổn vì thế.
Q: Điều nực cười nhất mà họ từng nói về anh là gì?
A: Khá lâu trước, có một chương trình chuyện phiếm bảo rằng tôi là gay, và tôi nói, “wow, họ thực sự muốn tìm kiếm một cầu thủ bị gay sao!”. Nó đã khiến cho tôi cười rất nhiều.
Q: Các anh có ăn mừng “thảm họa Lyonazo” của Mandrid không?
A: (Cười) Có chứ, có chứ, tôi là một cule cuồng nhiệt và chúng tôi thích những điều như vậy, lúc Mandrid làm không tốt cho lắm trong khi Barca đang thi đấu rất ổn, và tôi với tư cách của một cule… Dù sao chăng nữa, tôi có vài người bạn ở Mandrid, họ cũng ăn mừng mỗi khi Barca thua trận và tôi hiểu được điều này mà.
Q: Anh có nhớ sự có mặt của Iniesta trong đội hình khi Barca bị loại khỏi cúp C1 không?
A: Chắc chắn là mọi người ai cũng đều thấy nhớ Iniesta. Chúng tôi đã cố để không cảm thấy thiếu vắng cậu ấy, nhưng đó là điều bất khả thi. Một cầu thủ như vậy có thể thay đổi nhịp điệu trận đấu, kiến tạo và rồi ghi bàn… Chúng tôi cảm nhận rõ hơn ai hết về điều này.
Q: Anh đã bao giờ ngủ cùng những chiếc cúp của mình chưa, sau khi giành tới những 6 danh hiệu?
A: Chưa bao giờ. Tôi không hề bị chúng ám ảnh đâu. Tôi rất thích chúng và chừng đó là tất cả. Tôi không phải kiểu người hay đem chúng đi trưng bày ở phòng khách. Tôi thấy việc này cứ phô trương sao ấy. Vậy nên tôi chỉ đặt chúng cùng nhau tại một nơi duy nhất mà thôi.
Q: Thế anh có đút ống tiết kiệm như một đứa trẻ con không? Bây giờ điều gì khiến anh có thể đập vỡ nó?
A: Có, tôi đã có một cái. Hôm nay, tôi sẽ đập vỡ nó vì một cầu thủ Tây Ban Nha. Tôi sẽ ký hợp đồng với Silva và Cesc, bởi thật may mắn khi chúng tôi vừa mới có được Villa. Tôi luôn mong đợi những cầu thủ thích ứng tốt trong đội hình Barca, và nếu là hai người đó tôi sẽ ký kết ngay không chút do dự.
Q: Anh được coi như là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới về kiến tạo và chuyền bóng…
A: Họ nói vậy bởi chúng tôi đã chiến thắng. Nhưng nghĩ mà xem, nếu chúng tôi thua trận, chắc chắn rằng chẳng có mấy người nói như vậy đâu. Với tôi điều này rất rõ ràng. Trước nay tôi vẫn luôn là một cầu thủ như vậy, nhưng dường như nhiều người mới chỉ phát hiện ra tôi đôi ba năm trước. Điều khác biệt có chăng là giờ chúng tôi đã có tất cả và mọi người đều thấy ngưỡng mộ Barcelona.
Q: Người Tây Ban Nha luôn coi đội tuyển quốc gia của mình như một ứng cử viên vô địch World Cup. Chúng ta vừa mới tiến từ “chúng ta sẽ thua ở tứ kết” sang “chúng ta sẽ là nhà vô địch.”
A: Luôn rất đam mê với cả hai mặt tốt lẫn xấu, nhưng tệ thay chúng ta luôn có xu hướng bi quan. Chúng ta thôi hy vọng, nhất là trong những tình huống cuối cùng. Ví như trong loạt đá penalty trước Italy tại Euro vừa rồi, tôi biết rằng rất nhiều người không mấy tin tưởng ở chúng tôi. Hay như việc MU thi đấu với Barca ấy, mọi người ủng hộ MU chỉ bởi vì họ rất bi quan. Tôi chẳng hiểu tại sao nữa, nhưng có lẽ người Tây Ban Nha là như vậy đó.
Q: Vợ và bạn gái các cầu thủ bóng đá sống cùng nhịp sống với các anh, với những chuyến du đấu, lịch tập luyện hay các trại huấn luyện. Đã bao giờ họ phàn nàn về điều này chưa?
A: Bạn gái cũ từng kêu ca rất nhiều vì nghề nghiệp của tôi, bởi chúng tôi đã không thể dành nhiều thời gian bên nhau. Cô ấy là một fan ruột của Barca, nhưng khi tôi không chơi bóng, cố ấy lại luôn phàn nàn về việc cớ sao chúng tôi chẳng bao giờ làm gì cùng nhau vậy. Cô ấy không hiểu nổi tại sao nếu Chủ nhật mà tôi không có trận đấu nào, tôi sẽ chỉ ở nhà và xem điểm tin nổi bật. Cô ấy không hề thích cái cách tôi phát điên lên vì bóng đá. Và vậy nên, hiện tôi vẫn còn độc thân. (cười)
Q: Thế anh có bạn bè đang thất nghiệp không?
A: Có nhưng không nhiều. Và họ đang trải qua quãng thời gian rất khó khăn. Các chính trị gia nên cố gắng giúp đỡ họ thay vì giúp đỡ các ngân hàng. Các ngân hàng đáng bị khiển trách, họ là những người tạo ra vấn đề vay lãi và khiến cho mọi người không thể trả nợ, và giờ thì các chính trị gia phải tới và đem tiền cho ngân hàng. Tôi không biết nhiều về chính trị, nhưng rõ là họ đang điều hành rất tệ.
Q: Với tư cách môt cầu thủ bóng đá, anh có gặp may với các cô gái không, hay chỉ mỗi Iker thôi?
A: Cơ bản là Iker rất ưa nhìn! Nhưng là một cầu thủ cũng giúp ích phần nào đấy chứ. Bóng đá mang đến cho bạn thêm 2 hay 3 điểm. Nếu ban đầu bạn có được 5 trên 10 điểm, sau đó bạn có thể hoàn thành với một điểm số chấp nhận được.
Q: Anh muốn mình tham gia vào bộ phim điện ảnh nào?
A: Tôi là một diễn viên rất tồi. Những bộ phim có các vị anh hùng như là Braveheart ấy, nó luôn thật tuyệt vời. Hay bộ phim với những con người xinh đẹp cũng được, cho dù tôi không phải là một trong số họ.
Q: Anh sẽ để cho ai ghi bàn nào?
A: Cho gia đình tôi, họ đã mang tới cho tôi tất cả mọi thứ. Họ có thể làm bất cứ điều gì họ muốn cùng tôi.
Q: Ở nhà anh có đảm đang không vậy?
A: Không đâu, tôi lười lắm. Tôi có thể làm những việc đơn giản thôi, hoặc là nấu nướng một chút, nhưng tóm lại thì ở nhà tôi luôn cần đến sự giúp đỡ. Tôi sống một mình và khá là sạch sẽ, nhưng khi ở nhà tôi lại hoàn toàn là một kẻ lười biếng.
Q: Triết lý sống của anh là…
A: “Carpe diem- Hãy tận hưởng trọn vẹn hạnh phúc mà ta đang có”. Bạn sẽ chẳng bao giờ biết được rồi điều gì sẽ xảy đến với mình. Cho nên hãy sống và tận hưởng cuộc sống. Tôi không muốn mình bị áp đảo, nên tôi luôn cố để không làm phiền ai hết.
Q: Anh thấy chán nản…
A: Khi tôi không biết phải làm gì vào các buổi chiều. Chúng tôi có lịch trái ngược với phần còn lại của thế giới bởi khi họ làm việc, chúng tôi lại đang nghỉ ngơi. Nó khiến tôi chán ngấy lên được, nên vì lẽ đó mà tôi rất hay xem TV, thậm chí coi cả những chương trình đưa chuyện phiếm. Dù có chính kiến của mình đấy, nhưng tôi vẫn muốn biết họ nó cái gì, tôi cũng có hơi đưa chuyện nhỉ.
Q: Vậy trong hoàn cảnh ấy, cái câu “Tôi không đọc báo” hay “Tôi không hề biết họ nhìn gì mình” của rất nhiều cầu thủ là không đúng. Anh có muốn biết họ đã nói gì về các anh không?
A: Có, gần như mọi thứ. Chúng tôi có liếc qua các tờ báo khi tới phòng thay đồ, và phần lớn thời gian chúng tôi đùa nhau về chúng. Không phải là tôi không quan tâm đến việc họ nói gì, chỉ là tôi muốn vui vẻ trước vài chuyện mà thôi.
Q: Anh rất lười biếng, quả là một gánh nặng khi ở nhà. Nhưng bên cạnh bóng đá, anh có năng khiếu gì đó khác không?
A: Tôi lười biếng trong hầu hết mọi chuyện. Có lẽ chỉ có mấy trò may rủi là tôi rất hay gặp may mắn thôi. Nhưng mà tôi không hề lừa đảo ai đâu đấy nhé (Cười lớn). Cái trò Trivial Pursuit ấy.
Q: Vậy anh muốn mình được sống trong thời kỳ lịch sử nào của bóng đá?
A: Không nghi ngờ gì, đó chính là thời mà tôi đang sống đây. Chúng tôi là đội tuyệt vời nhất trong lịch sử! Dù nghiêm túc mà nói, thực sự thì bóng đá ngày xưa gần gũi hơn. Giờ, mỗi người đều trở nên cá nhân đi nhiều. Rất khó khăn để chúng tôi dùng bữa trưa hay tối cùng với nhau. Tôi là người rất có thiên hướng gia đình hóa, và tôi cứ thích đi trêu đùa mọi người. Một ngày nọ, tôi xem một bản tin về Athletic de Bilbao, và biết được rằng họ là như vậy, a pĩna, một gia đình, và tôi thích điều này lắm.
Q: Các cầu thủ thường không mấy tin tưởng khi ai đó cố gắng thân thiết với mình…
A: Bạn không thể nào tin tưởng họ vì còn đó rất nhiều người tham lam và bạn không chắc là họ thực sự muốn gì ở mình. Tôi thật may mắn khi vẫn có những người bạn tốt từ hồi đi học.
Q: Có điều gì háo hức hơn thời điểm khi vòng chung kết WC khởi tranh không? Có điều gì khác khiến cho các hoóc môn của anh tăng mạnh?
A: Cười đùa, hoặc tìm hiểu một cô gái. Tôi thích thú với điều này như là việc tôi được thi đấu vậy.
Q: Anh nghĩ người hâm mộ Tây Ban Nha đủ chín chắn để luôn ủng hộ và không phê phán nếu Tây Ban Nha không thể thi đấu tốt chứ?
A: Vấn đề của chúng tôi là cứ luôn nhìn theo người khác, nhưng giờ, cuối cùng thì chúng tôi cũng có phong cách riêng khiến cho mọi người phải ngưỡng mộ. Luis Aragonés chịu trách nhiệm về điều này. Ông ấy khiến chúng tôi tin tường rằng Tây Ban Nha có khả năng cạnh tranh với các đối thủ mà không hề sợ hãi, khi chúng tôi chứng minh nó bằng chiến thằng và thi đấu thật tốt. Nếu cứ tiếp tục như vậy, dù chúng tôi có thể bị loại đấy, nhưng ít ra mọi người vẫn thích thú với điều này. May mắn cũng là một yếu tố quan trọng- bạn có thể có một trận đấu tuyệt nhất trong đời, nhưng chỉ một sai sót thôi cũng khiến bạn thua cuộc.
Q: Thế anh có nhớ chuyện gì vui vui liên quan đến Luis Aragonés không?
A: Nhiều lắm. Ông ấy vẫn nói- “Gancho Morgan, métele el gancho Morgan” khi chúng tôi tập sút phạt, hoặc ông ấy nói với tôi “sofronícese”, và tôi hỏi, “Ý ngài là gì vậy”, và ông ấy sẽ bảo, “Thế cậu không biết “sofronícese” có nghĩa là gì hả? Vâng nó có nghĩa là nếu mình nghĩ rằng chuyện này đã qua đi, thì rồi nó nhất định cũng sẽ qua đi suôn sẻ thôi. Nói cách khác, nếu bạn đá phạt, nghĩ về việc mình có thể ghi bàn sẽ khiến cho thời điểm ấy trôi qua thật êm xuôi. Nhiều lúc ông ấy còn đưa ra vài lời nhận xét khiến bạn chết sặc vì cười luôn.
Q: Thế còn Guardiola thì sao? Ông ấy hài hước chứ? Trông ông ấy có vẻ nghiêm túc…
A: Anh ấy rất chuẩn xác, tỉ mỉ, rất lý trí, nhưng đôi khi lại hâm hâm và phát ngôn ra vài điều… Năm ngoái, trong lúc rút thăm chia cặp đấu, chúng tôi đang ở phòng thay đồ và đợi xem đối thủ của mình sẽ là đội nào, và khi biết được là ai, anh ấy nói với chúng tôi, “Các cậu sẽ ghi bốn bàn vào lưới họ”. Chúng tôi đáp, “Anh đang nói cái gì vậy?”, vì bình thường anh ấy rất tôn trọng đối thủ và luôn là người có lý. Rồi khi chúng tôi thi đấu với họ, rõ là chúng tôi đã ghi bốn bàn thật! Chúng tôi nhắc Pep nhớ về điều anh đã từng nói, anh ấy tỏ ra ngại ngùng vì hiểu rằng những điều như vậy không thường xảy đến với mình. Pep cũng biết nói đùa nữa. Anh ấy hay làm thế khi bạn cảm thấy thất vọng và đang trong một tâm trạng tồi tệ, anh ấy luôn rất sâu sắc và chu đáo.
Q: Lý do để tin tưởng rằng chúng ta sẽ chiến thắng tại World Cup lần này…
A: Bởi vì chúng ta có những cầu thủ giỏi, với một thế hệ vàng. Là một đội thống nhất, chúng tôi rất thân thiết và hay vui đùa với nhau. Chúng tôi luôn có một lịch sử thiếu may mắn, với rất nhiều biến cố đã xảy ra: cuộc đấu khẩu giữa Luis Enrique và Tasotti, trận đấu với Hàn Quốc khi trọng tài đã lấy mất chiến thắng từ chúng tôi… Giờ thực sự là bước ngoặt của Tây Ban Nha khi giành chiến thắng tại một kỳ World Cup.
Q: Nếu giành chiến thắng, anh sẽ làm điều gì đó điên rồ chư?
A: Bất cứ điều điên rồ nào cũng đều được. Một lần tôi đã cạo trọc đầu, nhưng đó là khi tôi còn trẻ thôi. Tôi là một con người khá điên rồ, và bất cứ điều gì bạn bảo tôi làm, tôi sẽ làm! (Cười)
Q: Anh có kế hoạch gì cho kỳ nghỉ của mình sau World Cup không?
A: Giờ trong suy nghĩ của tôi không có bất cứ kế hoạch nào hết. Kể từ khi trở lại cuộc sống độc thân 1 năm trước, tôi đã ít lên kế hoạch hơn. Với các cô gái, tôi phải làm việc quanh kỳ nghỉ của họ, và… Tôi cứ luôn quanh quẩn ở Costa Brava thôi. Tôi không thích cứ phải vạch ra kế hoạch, về điều này thì tôi có hơi bệnh nhỉ.
Q: Anh có từng mơ ước rằng sẽ ghi được bàn thắng trong trận chung kết không?
A: Không hề, nó là dành cho Villa, cậu ấy mới thực là một ngôi sao!
Source: conlaroja.wordpress.com
Vtrans by aki246~