Ý năm nay rất giống với Pháp hồi 2006. Năm đó thì Pháp mới là đội thi đấu ấn tượng hơn với Zi hói đá bùng nổ. Họ loại Brazil (thời điểm đó vẫn rất mạnh), loại Bồ Đào Nha để hiên ngang bước vào chung kết. Đối thủ của họ là một Italia vật vờ từ vòng bảng và chỉ thực sự bùng nổ ở những phút cuối trận gặp Đức. Kết quả thì ...
Trận bán kết hôm qua, người Đức không thua ở trình độ, họ thua ở bản lĩnh thi đấu. Đức hôm qua giống như một chàng trai trẻ đầy sức mạnh vào trận với tâm thế sẽ quật ngã ngay lập tức đối thủ, dù đối thủ của anh ta là một Italia già dơ. Nhưng những điểm mạnh của Đức ở giải này là sức trẻ và sự hưng phấn hôm qua lại đã làm hại họ. Tâm lý của tuyển Đức còn rất yếu và đó là lý do họ chưa thể thống trị thế giới ở thời điểm này.
Tây Ban Nha hiện tại là tập thể dày dạn kinh nghiệm chinh chiến hơn Đức rất nhiều. Họ đã từng và vẫn đang là những nhà vô địch thực thụ. Chắc chắn sẽ không có chuyện họ hăm hở lao vào trận địa Catenaccio, mất bình tĩnh rồi lãnh những đòn phản công sắc lẹm như người Đức đã làm
Tây Ban Nha hiện tại đáng sợ còn ở một điểm: Không ai biết họ sẽ chơi ra làm sao. Nếu đây là ý đồ của Bosque thì lão đúng là một con cáo già. Tây Ban Nha vượt qua vòng bảng nhạt, thắng Pháp nhạt, thắng Bồ Đào Nha nhạt nốt. Chẳng ai có ấn tượng gì về lối chơi của họ cả. Đội tuyển Tây Ban Nha không thể, không muốn, hay không cần đá đúng sức cho đến thời điểm này thì chỉ có Trời và họ mới biết.
Trận vòng bảng, Tây Ban Nha đã bị bất ngờ và lúng túng trước lối đá hoa mỹ của người Ý. Sự lúng túng ấy bây giờ chắc chắn đã mất đi. Với một hàng phòng ngự lởm khởm, người Ý sẽ chơi tấn công, còn Tây Ban Nha, thiếu cây săn bàn và dè chừng trước những sai lầm của Đức, chắc sẽ lại đá chắc và rình rập tung ra những đường kết liễu đối thủ. Điều thú vị là chúng ta sẽ được xem bộ mặt trái ngược của 2 lối đá nổi tiếng: Tiqui-Taca sẽ phòng ngự ra sao và Catenaccio sẽ tấn công như thế nào. Một trận đấu rất đáng xem
.