Suốt từ lúc hết trận đến giờ mới có dịp ngồi bình luận sâu về cặp đấu này. Cũng hơi mệt vì xem trận đấu khi đang ở trên vùng núi đá Hà Giang nên trong người có chút rượu.
1. Sự thức tỉnh muộn màng của Koeman
Barça vẫn là Barça. Nhiều người nói Barça chỉ trông chờ vào Messi hay Messi là cầu thủ có đẳng cấp thế giới duy nhất ở đội bóng là 1 đánh giá phiến diện. Về bản chất Barça là tập hợp của những cầu thủ có kỹ thuật tốt cùng lối chơi đặc trưng. Chính nhờ lối chơi đặc trưng mà thi thoảng những cầu thủ ở mức trung bình vẫn có thể góp mặt cùng đội bóng. Hiện tại, Barça là 1 tập thể bao gồm 1 cầu thủ siêu việt, vài ba cầu thủ kỹ thuật tốt, vài ba cầu thủ trung bình khá và những cầu thủ trẻ. Điểm yếu của Barça vài năm gần đây được các chuyên gia (dựa vào định lượng, máy móc) chỉ ra là nằm ở tinh thần. Giả sử ông Messi ghi bàn 2-1 đúng nghĩa đội trưởng thì (có thể) mọi chuyện cũng có cái kết bất ngờ khác.
Ở lượt đi. 4-3-3- của Barça đối đầu với 4-3-3 của P$G. Xét về mặt thể thao, Barça đã bị đánh giá ở cửa dưới cả về thành tích lẫn chất lượng. Trên thực tế, dù dẫn trước và đá trên sân nhà nhưng Barça vẫn thua ngược. So với các thảm họa 3-0 trên Rome hay 4-0 trên Liverpool thì tinh thần bạc nhược không khác nhau mấy. Chỉ có điều 3-0 hay 4-0 là quá bất ngờ. Còn 4-1 là chịu trận.
Ở trận lượt về, P$G vẫn tự tin 4-3-3 trong khi Barça đã tiến hóa vài trận lên 3-4-2 hay 3-5-2.
Vâng, hàng hậu vệ là điểm yếu chí tử và hạ sách là lui hàng tiền vệ, hàng công về để hỗ trợ. Còn thượng sách lại là xua 2 hậu vệ biên lên trên. Đây là cách Koeman đã làm học theo bài vở của Pep hói. Có thể coi đây là cách thức nhất thời vì về bản chất lối đá tấn công của Barça vẫn tuân theo 4 hậu vệ hay nói mạnh hơn thì Koeman vốn không phải là 1 chiến lược gia cách mạng.
Dù sao về chiến thuật thì nó vẫn là sự lựa chọn tốt nhất dù mùa giải đã trôi về lúc hạ màn.
2. Sư tử xuống đồng bằng bị chó liếm mặt
Covid-19 có cái hay và cũng có cái dở. Cái dở là nó khiến trận lượt đi trên Camp Nou vốn gần 10 vạn người là nguồn cổ vũ tinh thần to lớn cho Barça lại trở thành chốn vùi dập đội bóng của Koeman như sân tập. Dùng đúng từ thì P$G đá trên Camp Nou như đá sân trên sân tập. Ngược lại, khi chúng ta đến Paris Thánh Giéc-Manh lại chẳng chẳng gì Paris-Thánh-Messi cả.
Không bị áp lực, không bị căng thẳng, Barça lại thăng hoa sau chuỗi trận 3 trung vệ đã trở lại với tinh thần khác biệt: cách phòng ngự tốt nhất là tấn công.
Barça áp đảo và tấn công đội chủ nhà ngay từ phần sân nhà đúng kiểu đây là trận đấu tất tay. Chúng ta ép đối thủ ngay từ khi Navas chuẩn bị phát bóng. Chúng ta chiến thắng hầu hết các pha không chiến ở giữa sân vì đơn giản họ phất bóng vào vùng tranh chấp của Busi với Verratti. Chúng ta sẫn sàng quây 2-3 cầu thủ vào không gian của Mbappe cầm bóng và cuối cùng là chúng ta thanh thoát trong việc dứt điểm dù nó chẳng mấy hiểu quả.
- Công nhận là bé Muỗi rât giống thằng hám tiền người Brazil khi xưa lúc trước khi ra đi: sút như mứt. Nhưng quan trọng là sự đột biến trong di chuyển, trong chuyền - nhận bóng của Dembele luôn khiến đối phương lo lắng. Đó là điều cực kỳ cần thiết cho bộ 3. Chúng ta vẫn đang giữ được số 9 mới là Fati và mong rằng số 10 Messi sẽ ở lại để lập thành bộ 3 mới.
- Chúng ta không thể thắng được P$G khi có tay Đom Đóm trên sân. Chuẩn xác là không thể thắng đậm được thì đúng hơn. Lý do vì sao thì thôi tôi không nói nữa.
Thật tiếc khi các cơ hội đầu trận không thể chuyển hóa thành bàn thắng và mọi chuyện gần như ngã ngũ bởi cái chân của ông Lenglet. Với 1 hậu vệ mà tỷ lệ vô duyên cao như Lenglet thì nó không còn mang tính bất ngờ nữa mà nó đã là trình độ rồi.
Muốn thắng trận lớn xin bán Lenglet, Griezmann. Còn mấy ông cả năm ăn hại như Coutinho thì cũng xin mời ra đi cho đẹp lòng đôi bên.