Vào thời kỳ này, các bạn đang sống dưới triều đại huy hoàng của vị chủ tịch vĩ đại mà các bạn tự gọi chỉ sau Santiago Bernabeu. Ta tạm gọi là thời đại Perez II. Vị chủ tịch đầy tâm huyết và quyền lực này đã đem đến cho các bạn một thời kỳ huy hoàng khai sinh ra khái niệm Galaticos kiêu hãnh trên toàn cầu với danh hiệu vô địch châu Âu lần thứ 9. Chỉ có điều sau đó Barca xuất hiện Laporta I.
Cứ mỗi mùa Perez II lại mua về 1 huấn luyện viên danh tiếng mà đặc điểm là HLV này từng có thâm niên đối đầu với Barca nhằm ăn tươi nuốt sống đội bóng ngoài pháp luật này. Nhất là thời kỳ Pep lão đại cầm quân, Real chưa thắng nổi một trận nào. Giờ đây người ta so sánh liệu người chỉ đạo Đệ nhất đặc biệt như Mourinho sao lại kém hơn thành tích của giáo sư Pellegrini?
Nói chung thật quá đáng khi nói mợ Mô như thế vì thành tích của mợ không hề kém, trái lại còn đặc biệt xuất sắc.
Năm ngoái, sau 25 lượt trận, các bạn có 62 điểm (thắng 20, hòa 2, thua 3) Hiệu số 67/20, đứng đầu BXH. Năm nay, các bạn có 61 điểm (thắng 19, hòa 4, thua 2) Hiệu số 55/19. Các bạn cũng lập kỷ lục về kỳ tích khởi đầu Liga tốt chưa từng thấy và hàng loạt chiến thắng như chẻ tre. Chỉ đến khi đến sân Camp Nou và được tặng cái tát vào mặt các bạn mới trở lại mặt đất. Các thông số chỉ ra rằng ngoài việc các bạn có hàng công kém hơn mùa trước (thiếu Raul, Higuain) thì hàng thủ các bạn vẫn ổn định. Nếu không có trận hòa với siêu Depor thì có khi các bạn vẫn tự hào về điểm số quá ổn của mình.
Có 2 lý do dẫn đến hình ảnh Galaticos II hay III của các bạn bị lu mờ.
Về chủ quan, năm ngoái các bạn có lối chơi khá khó chịu, không dồn ép đối phương khiến đối phương nhiều khi không coi các bạn ra gì. Họ dồn lên tấn công hòng đập nát các bạn đang bị coi là thời kỳ hậu khủng hoảng - tiền quá độ. Kết quả là họ bị 2 siêu nhân rất giỏi phản công là Raul và Higuain thay nhau hãm hiếp. Đấy có thể được coi là cái bẫy cho những đối thủ đánh giá thấp các bạn. Barca cũng phải cầu đến may mắn mới ghi được 1 bàn nhờ công của "tên vứt đi" I'mBra. Năm nay các bạn chết vì cái mồm mợ Mô. Mợ hô hào, mợ chém gió, mợ cưa bom, mợ ném lựa đạn như những chiến sĩ trên mặt báo đến mợ ăn vạ như chí phèo, mợ khóc lóc than vãn như mất của trên sân. Tất cả đều nhằm mục đích kích bác tinh thần, lôi kéo búa rìu dư luận về phía mợ khiến mợ được tiếng vừa giúp quân bớt áp lực vừa giúp bản thân được đánh bóng. Chỉ có điều càng ngày các đội bóng càng ghét mợ. Các huấn luyện viên thay nhau cay mũi như gặp mợ. Thế là các đối thủ ngày càng đá chặt chẽ hơn, coi trọng mợ hơn và sắp sửa đây họ sẽ đổ bê tông vào cái khung gỗ mợ hằng mơ ước cho bõ ghét. Lúc đấy mợ mới hiểu trình cưa bom, ném lựa đạn của mình không thể làm bê tông đổ. Còn đoàn quân của mợ cũng kênh kiệu và kiêu hãnh như mợ thì bị đối thủ săn đón như người dân thường săn đón kẻ hợm hĩnh, bảnh chọe trong son phấn lạc lõng. Mợ cứ chờ mà xem, thành tích của mợ còn kém nữa so với năm ngoái cho dù đế chế Perez đệ nhị này có tiếp tục vung tiền tới cỡ nào đi nữa.
Về khách quan, nếu như là năm ngoái, có khi các bạn kền kền đang chia sẻ ngôi đầu với Barca hoặc thậm chí là hơn. Chỉ có điều Barca năm nay đã khác. Sau 1 năm lỗi nhịp với con bệnh I'mBra, Barca trở lại nhịp công quen thuộc như thời ăn 6. Những chiến thắng trở lại với biên độ cách biệt lên đến 3,4 bàn chứ không còn là 1 bàn kiểu I'mBra sẽ là chúa. Barca thắng nhiều hơn hòa, ghi nhiều bàn hơn và tất nhiên so với năm ngoái dù các bạn Kền Kền vẫn duy trì phong độ về điểm số bao nhiêu thì nó vẫn còn kém xa so với đoàn quân tốc hành của lão hói. Đấy, hóa ra một phần không phải các bạn kém mà là do đối thủ quá hay. Giờ tôi dự đoán lúc ngã ngũ, mợ Mô các bạn sẽ tâm sự trên báo rằng các bạn vẫn là những ngôi sao trên trời hằng hà tinh tú, chỉ có điều các bạn sinh ra không gặp thời "đã sinh Mô sao còn sinh Pep".
2 lý do trên đủ để thấy mùa giải tuy còn khá dài nhưng nó cũng coi như là chấm dứt cho tham vọng của các bạn. Nhớ đừng buông súng vì chính có những kẻ bám đít xuất sắc như các bạn mới là bệ phóng giúp Barca đạt những tầm cao mới.
Nhiều kẻ coi Pep là kém cỏi vì Barca đã quá mạnh rồi. Điều này nghe giống như Ma-Bư khi làm huấn luyện viên cho Argentina ở World Cup 2010. Vậy ngó thử lại xem với đội hình kền kền, trao nó vào tay Pellegrini mà xem.