Đồng tiền của ông đã mua được những gì, Perez?
Một mùa hè điên rồ với cả núi tiền đã được tung ra và một dàn sao sáng lung linh rực rỡ đã được đưa về Santiago Bernabeu. Sẽ là không cần thiết nếu muốn cộng hết số tiền đó là bao nhiêu, bởi vì những con số đó là một sự chà đạp đối với một bộ phận không nhỏ người trong thời buổi kinh tế suy thoái này. Người đàn ông đã thực hiện cuộc "cách mạng" ấy không ai khác là Perez - tác giả của Galaticos1. Có thể đối với các fan trung lập, những người làm bóng đá và những nhà kinh tế học, ông này đích thị là một kẻ đã phá giá thị trường, là tác nhân đẩy giá cầu thủ lên cao đến chóng mặt, xét đến tầm vĩ mô thì những gì ông này làm mùa hè vừa qua là hủy hoại nền bóng đá. Nhưng đối với những Madridista, ông ta chính là người hùng, là người có thể nhanh chóng nhất mang những danh hiệu về sân Bernabeu nhờ khả năng quyết đoán trong việc tiêu tiền (của CLB ). Dù sao có một điều cũng không thể phủ nhận, đó là tình yêu của Perez dành cho Real. Ông ta gắng sức giở đủ mọi mánh khóe như thế cũng chỉ để phục vụ 1 mục đích: chấn hưng Real và cách nhanh nhất là xây dựng được một Galaticos nữa.
Vậy đêm qua, Galaticos 2 của ông đã làm được những gì, Perez?
Câu trả lời là chẳng gì cả. Ngoại trừ một vài pha bóng lấn lướt ở những phút 15-25 của trận đấu mà tiêu biểu là pha dốc bóng của Kaka ở cánh trái rồi tỉa vào cho Ronaldo là đáng chú ý, còn lại, cả dàn sao của Perez đã phải chịu lép vế hoàn toàn trước những chú lùn Catalunya. Tỷ lệ giữ bóng 63 - 37 đã nói lên tất cả. Quan trọng hơn, Real đã không thể hiện được một bản sắc gì rõ rệt trong lối chơi, trong cách triển khai tấn công. Họ dường như chỉ dựa vào một mình sự sáng tạo của Kaka. Trước những đội bóng nhỏ ở Liga, những ngôi sao này còn diễu võ giương oai được. Nhưng trước những kỹ thuật gia hảo hạng của Barca và đặc biệt là một Busquets vô cùng xuất sắc, QBV2007 đã phải câm nín hoàn toàn. Đêm qua, cả hàng tiền vệ đắt giá của Real: Xabi, Kaka, Ronaldo hay số 10 Lassana đều không ai có khả năng cầm được bóng. Tuân thủ đúng triết lý "chạm nhanh, chạy giỏi", họ triển khai tấn công chủ yếu dựa vào tốc độ của Ronaldo và Kaka. Thế nhưng Daniel Alves đã cho mọi người thấy là cái mác 80 triệu của Ronaldo chỉ để treo áo mà thôi, ngoài những pha ăn vạ và cú sút vô hại ở đầu trận, anh chẳng làm được gì hơn nữa và sau trận đấu đã biến thành Crynaldo rồi. Còn Kaka, có lẽ anh còn phải học hỏi ở Xavi, Iniesta hay cả ... Keita ở kỹ thuật cầm bóng nhiều lắm.
Ngược lại hẳn với phong cách hùng hục của Real, lối chơi của Barca vẫn luôn mềm mại, uyển chuyển, đầy kỹ thuật và hiệu quả. Việc Toure không thể đá từ đầu đã làm mất đi đáng kể chất thép ở tuyến giữa của Barca. Phong cách của Busquets hoàn toàn khác, mềm mại hơn, uyển chuyển hơn. Quả thực ban đầu hơi lo lắng anh phải đối đầu với một Xabi đầy tinh quái, một Lassana vững chắc hay một Kaka toàn diện. Nhưng rồi Busquets đã chơi xuất sắc đến không ngờ, sự cơ động, kỹ thuật và thông minh của anh đã thay thế hoàn hảo vai trò của Toure. Những đường bật bóng 2-3 chạm của Busquets với Xavi, Keita và nhất là Iniesta đã quay cho hàng tiền vệ Real như dế. Iniesta, sau khi ký hợp đồng mới đã chứng tỏ rằng vì sao mình xứng đáng là một tượng đài mới tại Camp Nou bằng một phong độ tuyệt vời. Tuy không có nhiều pha phối hợp với Xavi, nhưng những pha đi bóng và phối hợp của anh đã làm cho 2 người đồng đội tại ĐT TBN Ramos và Albiol có một ngày làm việc vất vả. Nếu đêm qua, người đá cao nhất trên hàng tiền đạo Barca không phải là Henry, mà là Ibra đá từ đầu thì tin rằng thế trận của Barca sẽ còn áp đảo hơn nữa. Việc Busquets phải đi tắm sớm là nằm ngoài dự tính của tất cả, buộc Pep phải điều chỉnh chiến thuật, đưa con bài Keita đang rất hiệu quả ra sân, thay vào Toure vốn chưa khỏe hẳn. Nhưng kể cả là như thế, các cầu thủ Barca vẫn là những người nắm nhịp trận đấu với tỷ lệ cầm bóng áp đảo.
Một điều trái ngược nữa, dễ dàng nhận ra Real ở trên sân không có một thủ lĩnh tinh thần thực sự. Kaka? Ronaldo? Xabi? Pepe? Hay số 10 Diarra? Không, trong số này chẳng có ai đủ tư cách và bản lĩnh để làm thủ lĩnh tinh thần của Galaticos 2 cả. Có chăng là Raul thì anh này lại đang ở ngoài rồi. Điều này là dễ hiểu thôi khi Real là tập hợp của quá nhiều cầu thủ tứ xứ, nhưng lại không được phép có một cá tính mạnh nào ở đây, vì những cá tính như thế đã bị "quyền lực đen" Raul dập chết từ trong trứng nước rồi. Kết quả là ở trên sân, họ chỉ mạnh ai nấy đá, không có được sự đồng bộ. Và cũng vì có quá nhiều dân tứ xứ (kể cả là cầu thủ TBN nhưng cũng ko phải là trưởng thành từ Castilla) nên tinh thần chiến đấu vì màu cờ sắc áo, vì truyền thống là không có. Ta dễ dàng nhận ra lối đá rời rạc, thiếu gắn kết của họ. Điều này trái ngược hẳn với ở Barca khi trong đội hình bao giờ cũng có phân nửa cầu thủ trưởng thành từ La Masia (trận đấu đêm qua tỷ lệ này là 7/11), cho nên họ luôn có một tinh thần chiến đấu đoàn kết, rực lửa. Thủ lĩnh tinh thần ư? Nhìn vào Puyol ấy. Nhiệt huyết thi đấu à? Nhìn Alves, Abidal, Busquets... có thể chê được ở điểm gì đây?Nhìn những pha đan bóng nhịp nhàng của Xavi, Iniesta, Busquets có cảm nhận rằng, chỉ có thời gian và tình yêu mới đem lại được điều đó, chứ không đồng tiền nào có thể mua được!
Một phần không thể không nhắc đến, đó là lối chơi. Hẳn khi tạo lập nên dải thiên hà Galaticos thì Perez cũng như các Madridista đều hy vọng sẽ được thấy một lối chơi tấn công quyến rũ, kỹ thuật, hào nhoáng. Nhưng có lẽ thời gian gần nửa năm là quá ít ỏi để Pellegrini có thể tạo nên được điều đó. Thay vào đó, trên sân Camp Nou đêm qua, gần như cả đội hình Real cũng chính là những gã tiều phu thứ thiệt. Từ những gương mặt đã thành “truyền thống” như Pepe, Diarra, Ramos hay “thợ ăn vạ” Ronaldo đến những người tưởng chừng như rất fair play như Xabi, Higuain. Đặc biệt nổi bật là Xabi, có lẽ do bị quá chóng mặt trước những pha làm xiếc của Iniesta, Messi mà anh này liên tục có những pha vào bóng vô cùng ác ý. Phong cách hòa hoa ở Liverpool đã biến mất, mà thay vào đó là một sát thủ thực sự ở giữa sân Camp Nou ngày hôm qua. Lassana Diarra thì khỏi nói, chiếc áo số 10 của đội bóng Hoàng gia truyền thống hàng trăm năm mà trao một gã tiuề phu thứ thiệt như anh này thì đích thị là một sự sỉ nhục. Chẳng hiểu sao một cầu thủ làng nhàng ở Premier League, bị dạt qua hết đội này đến đội khác, mà sang dàn sao Galaticos 2 lại được mang chiếc áo số 10? Cũng chỉ giống như Sneijder năm ngoái, số 10 này ở trên sân mà chỉ chuyên tâm vào nhiệm vụ chặt chém với những pha bóng mà chỉ có thể bình luận bằng 1 câu: phản bóng đá. Và đến khi người xem được chứng kiến cảnh Higuain đánh nguội bằng củi chỏ thì đã có thể thấy hết được sự bất lực của đội bóng này. Vẻ mặt chán nản của Pellegrini, phút ngửa cổ lên trời của Perez đã bộc lộ hết tất cả.
Perez, hãy nhớ lấy câu này: tiền có thể mua được nhiều thứ, có thể mua được thành công chốc lát, nhưng để mua được một nền tảng thì không có đâu! Và nếu ông muốn mua cả phong cách, tinh thần thì lại càng không, không bao giờ!