Đọc được bài viết
Về đâu đây Neymar? của tác giả Duykhang đăng trên FCBVN ngày hôm qua, tôi cảm thấy nhất trí với tác giả ở ý tưởng Neymar về với Real là hoàn toàn có thể xảy ra. Và điều đó sẽ khá là thú vị cho bóng đá thế giới cũng như càng đào sâu thêm mối thâm thù giữa hai siêu cường này của thế giới bóng đá.
Không thể phủ nhận một điều rằng quá khứ về thành tích của Real là vượt trội so với Barça. Có vẻ thập kỷ tới sẽ chứng kiến cuộ chạy đua quyết liệt về thành tích giữa hai đội và dù muốn hay không thì vấn đề nhận sự mà nổi trội nhất là nắm trong tay những lá bài tẩy là các siêu sao tầm cỡ sẽ quyết định được rất nhiều.
Người ta thường nói anh hùng tạo thời thế. Trong thời gian này có vẻ đúng là như vậy. Khi Real nắm trong tay những vì sao tinh tú nhất thế giới thì một mình Rivaldo tại Barça không thể nào giúp Barca vươn xa hơn được đội bóng hoàng gia. Nhưng khi Zidane bước qua thời kỳ đỉnh cao thì Barca may mắn có được Ronaldinho để vươn tới một tầm cao thành tích mong đợi. Sau hai thời kỳ này, thế giới biến hóa nhiều hơn về chiến thuật để tránh sự phụ thuộc vào các siêu sao khi ngày càng hiếm đi. Real thật sự không còn một siêu sao nào đủ tầm cỡ giống như thời của Zidane, Figo, Ronaldo, Roberto Carlos, Raul, Guti...để lại. Và họ phải trả giá là nhiều năm bị loại ngay từ vòng bảng ở cúp châu Âu. Barca thì khá hơn đôi chút với một Ronaldinho vẫn còn tý xíu cảm hứng. Trong thời kỳ này, bóng đá là cái cối xay những vị trí được thần thánh như số 9, số 10, số 11 cội nguồn nhất. Nói nôm na là thời thế trong khoảng thời gian từ 2004 đến 2009 không tạo ra những anh hùng. Còn hiện tại, thế giới đã chìm vào những tranh cãi và so sánh với một ngôi sao xuất chúng nhất là Messi. Lúc này đội nào nắm anh hùng đội đó tạo thời thế.
Real không có lò đào tạo trẻ tốt bằng Barca bởi một nguyên nhân rằng họ chỉ cho ra lò các cầu thủ đá tốt và kỹ thuật nhưng không thể dạy các học trò một lối chơi mang màu sắc truyền thống. Nét hào hoa của Real dựa hoàn toàn vào các nghệ sĩ mà các nghệ sĩ thì thường phải có năng khiếu. Barca nhỉnh hơn Real bởi đã xây dựng một lối chơi nhất quán hơn và khi nó nhuần nhuyễn hơn thì Barca giành lợi thế. Trong mọi cuộc tranh chấp, việc trang bị những vũ khí hạng nặng vượt trội luôn được áp dụng. Real cũng không nằm ngoài quy luật đó. Họ buộc phải bỏ ra rất nhiều tiền để mua những ngôi sao khắp thế giới về. Hiện tại bước đầu họ đã có thành tích. Nhưng khách quan mà nói thành tích đó nhờ vào phong độ rơi rớt của đối thủ hơn là từ chính thực lực đến từ các ngôi sao của Real. Cầu thủ lớn nhất của họ là Cristiano không phải là cầu thủ xuất chúng thực sự bằng năng khiếu. Neymar ngược lại. Đây là cầu thủ năng khiếu từng nanomet. Do đó rất dễ hiểu khi năm ngoái cả hai đội bóng cùng sang Mỹ du đấu và không quên rẽ trái vài giờ đến Brasil để cố ve vãn viên ngọc thô này. Real rất muốn Neymar để làm đối trọng với Messi vì thực tế đã cho thấy Cristiano không phải là đối thủ của Messi nữa rồi. Còn Barca, họ muốn mạnh hơn. Cả hai cùng lao vào cuộc tranh giành hoặc chí ít là ăn không được thì đạp đổ.
Sức mạnh của Barca khi có thêm Neymar như thế nào thì chắc nhiều người đã mường tượng ra. Tôi cho rằng các bạn tưởng tượng có vẻ còn khiêm tốn. Nếu điều đó xảy ra thì châu Âu sẽ bị tàn sát không thương tiếc.
Tại sao tôi lại nói thế. Tại vì có lẽ các bạn đã nhìn thấy một đội bóng có 3 cầu thủ xuất sắc nhất do bầu chọn trong đội hình một đội bóng là Messi - Xavi và Iniesta của Barca là hy hữu. Nhưng chúng ta nên nhớ 2 cái tên Xavi và Iniesta không phải dạng cầu thủ xuất chúng kiểu Bắc Kiều Phong - Nam Mộ Dung. Thế nên việc hy hữu đó xảy ra chỉ là do đội bóng đó đá quá xuất sắc năm đó đã tưởng thưởng như một món quà tất yếu mà thôi. Đáng sợ nhất là sự kết hợp của Messi và Neymar giống như điều cách đây hơn nửa thế kỷ Barca đã từng ôm mộng với bộ đôi Kubala - Di Stefano. 2 tượng đài vĩ đại trên đã làm lên những kỳ tích nào thì chắc chỉ cần nghe tên các bác đã hiểu. Cúp C1 lập ra dành cho Mũi tên Bạc và ông đã không ngần ngại giành cú ăn năm liên tiếp cho Real. Nếu thời đó Franco không tạo ra cú áp phe ngoạn mục cướp trắng Di Stefano thì có lẽ Barca đã gắn kết cặp đôi này với nhau tạo thành một sức hủy diệt khủng khiếp cho La Liga và cúp châu Âu. Đó thực sự là 2 nhân vật xuất chúng của bóng đá thời đó.
Trở lại với Neymar. Việc báo chí đưa tin Barca đã đặt trước 10 triệu làm cọc và sẽ có gấp đôi số tiền đó nếu bị phản bội là chuyện nửa tin nửa thật. Ta tin vì Neymar thích Barca và sự thật thì Barca có lợi thế hơn so với Real. Nhưng không khó để xảy ra một cú áp phe giống như thế kỷ trước đã chứng kiến. Nhất là khi Real là ông vua tham vọng nhất trên thế giới và họ thừa hiểu chiếc F22 của Barca mang tên Messi không thể chặn được bằng lá chắn tên lửa. Thay vì đó là trang bị một chiếc siêu cơ để đánh phá hàng phòng ngự cũng chẳng xuất sắc cho lắm của Barca. Đó là thượng sách. Vậy cách thức áp phe vụ này sẽ thế nào? Bây giờ không còn là thời đại của Franco để ép liên đoàn hoàng gia ra một luật mới kiểu cấm cầu thủ mang tên Neymar được ra sân trong màu áo Barca và luân phiên khoác áo. Cũng không còn là thời kỳ khủng bố vui tính kiểu bắt cóc cầu thủ và ép Barca không được vô địch. Bây giờ là thời đại của tiền và địa chính trị. Perez có thể không giỏi xoay sở may vá như Rosell nhưng ông ta là một đại gia thực thụ và mối quen biết với thế giới Ả-rập thì quá sức tưởng tượng. Ông ta bỏ ra gần trăm triệu để mua chiếc máy bay trực thăng cỡ Cristiano thì nếu chỉ bỏ ra có ngần đó mà mua được siêu cơ Neymar là...quá muỗi.
Barca có thể sẽ rất xót xa khi để mất Neymar mà nhất lại là mất vào tay Real. Nhưng mọi việc đều có cái lý của nó nếu xét theo tiêu chí muốn trở lên hoàn thiện hơn hay muốn đánh bại vị vua Messi theo suy tính của Duykhang. Thế giới chắc chắn cổ vũ 'chiến tranh' xảy ra vì họ sẽ có trò để tiêu khiển. Và khi điều đó thực sự theo kịch bản không ngờ đó thì chúng ta đã để thua một vụ mua bán thế kỷ. Điều đó rất có thể biến Barca giống thời Kubala: đóng vai Shakespeare thay vì là Blaugrana đệ Nhất.