1 đứa trẻ ranh 20 tuổi được mua về Barça dưới thời Bobby. Ghi 47 bàn trong 49 trận đã đá. Giúp Barça vô địch C2. Thế nhưng mùa sau chuyển sang Inter. Thuyết âm mưu là:
1. Barça hám tiền chuyển nhượng. Mua 15 triệu đô, bán 27 triệu đô sau 1 mùa giải.
2. Lương thằng béo sẽ tăng vào mùa giải năm sau và Barça không có tiền để trả lương trên trời cho đứa 21 tuổi.
3. Hiệu suất ghi bàn chưa được 1. Có đứa đá ngon hơn.
Giờ ta cùng xét:
1. Mùa giải đó Barça do Sir Bobby Robson dẫn dắt bỏ ra số tiền sau để mua các cầu thủ:
- Victor Baia: 1 tỷ Peseta (đồng tiền TBN vào thời điểm đó)
- Giovanni: 1 tỷ Peseta
- Ro béo: 2,5 tỷ Peseta
- Stoichkov: 450 triệu
- Couto: 400 triệu
- Amunike: theo mạng nói là 3 triệu Euro (chưa biết tương đương ra sao so với đồng Peseta)
Như vậy giá trị của 15 triệu đô tương đương 2.5 tỷ peseta.
Vậy sau khi 'lãi' 27 triệu đô tức tương đương 4,5 tỷ peseta thì Barça đã làm gì? Hãy nhìn vào mua mùa sau thôi!
Mùa 1997/98, Barça do Val Gaal dẫn dắt bỏ ra số tiền sau để mua:
- Reiziger: 750 triệu
- Rivaldo (25 tuổi): 4 tỷ
- Sonny Anderson (27 tuổi): 4.5 tỷ
- Dugarry (25 tuổi): 750 triệu
....
Theo thuyết kia thì tôi chưa thấy dấu hiệu nào là Barça bán đi vì tham tiền chênh để mua sắm cầu thủ khác cùng trình độ mà có giá rẻ cả.
2. Lương thằng béo tăng là giả thuyết được nhiều báo nói đến nhất. Barça sợ tăng lương cho thằng nhóc 20 tuổi nên đuổi sớm để tiết kiệm tiền. Lại nghe nói thằng béo từng tố Barça hứa tăng mà lật lọng nên em nó bốc điện thoại gọi Inter xem trả bao nhiêu.
Theo thuyết này thì đúng là kinh tế thị trường nên không bàn cãi. Chỗ nào lương cao nó tự bơi.
3. Có đứa nào bỏ thằng ghi 47 bàn sau 49 trận không? À có, Barça đấy!
Này nhé, Barça bỏ thằng ghi 47 bàn để trông chờ vào ai?
- Lão già Stoichkov 31 tuổi: đá 35 trận ghi 8 bàn
- Luis Enrique 27 tuổi: đá 51 trận ghi 18 bàn
Nghe phi lý chưa? Bộ 3 tiền đạo ghi tổng cộng 73 bàn thì lại bỏ đi thằng 47 để chờ vào 2 ông 8+18=26. Quá phi lý
Vậy đứa nào thay Ro béo?
Theo chuyển nhượng mùa đó ta phải bỏ ra 8.5 tỷ (gần gấp đôi số tiền bán thằng béo đi) để mua về 2 cái tên Brazil: Rivaldo và Sonny Anderson.
Rivaldo thì tôi khỏi cần nói nữa. Chỉ chú ý là mở đầu về Rivaldo cũng phải đá tiền đạo. Về cơ bản là ta có bộ 3 thay thế Ro béo - Lucho - Stoichkov là bộ 3 Rivaldo - Lucho - Sonny.
À vâng, Sonny đá 37 trận ghi 11 bàn. Rivaldo đá 51 trận ghi 28 bàn.
Câu hỏi ngược lại: Barça bán thằng béo đi vì có người thay thế ghi 47 bàn à?
Nói thật là khi xưa tôi cũng hâm mộ Ro béo lắm. Thấy nó đi là tiếc hùi hụi. Cũng nức nở ngẩn ngơ đôi năm chứ ý gì. Nhưng đến khi thấy nó nâng cúp 2002 rồi nhảy sang Real thì choáng toàn tập. Nó quá phũ với Inter Milan. Rồi sau này toan về hưu nó lại còn về AC Milan mới gọi là cạn lời. 1 đứa khoác áo đủ cho bộ đôi kình địch như thế thì không có tư cách về nhân phẩm để nói chuyện về lòng trung thành. Đơn giản nó là đứa xuất phát từ đường phố Brazil và tuân theo quy luật kinh tế thị trường.
Giờ già rồi, thi thoảng ẳng lên mấy câu kiểu trách móc nhau cũng chỉ để mọi người cười là ghen ăn tức ở. Theo tôi tốt nhất là nó im mẹ cái mồm nó đi. Tôi cũng bớt xỉa xói nó để mọi người giữ lại những gì tốt đẹp đã cùng nhau trải qua là hay nhất.