.. Nghe tiếng dương cầm đêm chết lặng
Em có nghe tình yêu tôi hát....
12 năm rồi, tôi hát khúc ca tình yêu với đội bóng ấy. 12 năm rồi là những nỗi mong nhớ, niềm hi vọng cồn cào, cho đi nhiều mà nhận lại chẳng bao nhiêu... Nhìn lại chặng đường chưa dài nhưng cũng đã nhiều kỉ niệm, thất vọng tột độ, vui sướng tột cùng đã qua, tôi nhận thấy một điều, tình yêu đó là một phần cuộc sống của tôi, now and forever until the time is through...
Và đêm nay, lại như bao nhiêu đêm khác.. Cho đến bây giờ, tôi đã control được bản thân - cho dù chỉ trước màn hình đối với những hình ảnh, không khí excited ấy. Không cuống cuồng lóng ngóng, tôi bình tĩnh chờ đợi 1h45 sáng mai. Và một cảm giác quen lắm lại đến. Cồn cào vì phải thức dậy lúc nửa đêm, đói, mệt mỏi.. đôi khi hoang mang và trống rỗng, và có khi trường hợp xấu nhất là đội bóng của tôi không thắng. Nhưng niềm hạnh phúc là được nhìn thấy 3 tầng Nou Camp vĩ đại tràn ngập sắc Azulgrana rực rỡ, là 98.125 trái tim cùng hướng về chỉnh thể FC BARCELONA thiêng liêng.. 11 con người ấy nắm tay nhau ra sân bóng, và tên của họ được trang trọng hô vang, cùng với bài hát Tot el Camp rộn ràng.. Tất cả những điều kì diệu ấy ám ảnh tôi, từng giây phút...
Và thực tế là đêm nay FC Barcelona chơi, à chính xác hơn là biểu diễn một trận đấu quan trọng với một đối thủ có thể khách quan mà nói là tuyệt vời trong thời điểm này. Trận đấu cuối cùng ở Nou Camp tại CL năm nay. MU đang tràn đầy khí thế, họ tiến về phía trước, ào ạt và mạnh mẽ như những cơn lũ cuốn phăng mọi chướng ngại. Họ hăm hở tuyên bố sẽ thanh toán xong mọi việc trong đêm nay. Đối diện với họ là FC Barcelona của tôi. Đội bóng mà trong thâm tâm tôi, lúc nào cũng đẹp, cuồng nhiệt, lãng mạn nhưng mong manh... Năm nay, Barca đã quá nhiều lần để tuột khỏi tay chiến thắng... Đã có lúc thăng hoa, có lúc bế tắc và không ai còn dám tuyên bố hay nhận định gì về đội bóng ấy trứơc khi 90 phút kết thúc nữa. Barca của tôi hiện tại đã bị dồn vào chân tường, chỉ còn một con đường để tiến lên. Có thể ví von Barca hiện tại như chàng trai đang yêu, không còn gì để mất nữa và làm mọi cách để giành giật bằng được tình yêu của mình. Đằng sau Barca trong cuộc chiến sinh tử này là sức mạnh tinh thần của Nou Camp thần thánh, là tình yêu của hàng triệu triệu Culé, trong đó có tôi, con bé đã phi thường cố gắng để mang bằng được lá cờ đỏ-xanh lên đỉnh núi cao nhất Việt Nam - thử thách lớn nhất trong đời của nó cho đến thời điểm này để mong cho Barca chiến thắng... Và mong rằng, những cầu thủ đang được khoác trên mình sắc xanh- đỏ diệu kỳ sẽ kiên cường, bùng nổ, quyết tâm và đam mê để đoạt lấy chiến thắng, lấy tình yêu... với một số người thì đó là lần cuối...
Gắng lên nhé, Barca, vì ở Moscow, vinh quang đang vẫy gọi...
Nguồn:
http://blog.360.yahoo.com/blog-wIdt6y49b6ugG43Bd5e7xO8-?cq=1 O