Có lẽ tôi không phải là một fan bóng đá chân chính. Bởi từ khi nhận ra tình yêu của mình dành cho bóng đá thì môn thể thao vua trong tôi đã gần như chỉ xoay quanh cái tên: Messi. Lúc còn bé, mối quan tâm của tôi với bóng đá có thể được xem là phong trào, bởi thường thì tôi hoặc theo dõi để cổ vũ cho đội tuyển nhà, hoặc xem vì bị cuốn theo chuỗi ngày “ăn bóng đá, ngủ bóng đá” bốn năm một lần luôn hâm nóng cả thế giới. Ngày ấy, những bước chạy đầy kỹ thuật của “người ngoài hành tinh” Ronaldo, những bàn thắng tuyệt đẹp của siêu hậu vệ cánh Roberto Carlos hay cả sự xuất hiện hoa mỹ và đầy ấn tượng của tài năng trẻ Brazil, người sau này trở thành một trong những cầu thủ xuất sắc nhất làng túc cầu đương đại, Ronaldinho, cũng đã làm ngẩn ngơ một con bé thậm chí còn chưa hiểu được việt vị là gì. Nhưng, con bé ấy chỉ thực sự bị cuốn vào một thế giới bóng đá nhiều màu sắc và đầy cảm xúc khi nó bắt gặp một một nhân cách lớn, một đam mê lớn cùng một tài năng kiệt xuất ẩn chứa trong một dáng người thấp bé, nhỏ thó mang tên: Lionel Messi.
Cảm ơn anh, Messi, vì đã rắc thêm gia vị vào mâm cơm cuộc sống của một con bé trước đây chỉ biết có sách vở. Ngày đầu bắt gặp anh chơi đùa bên quả bóng, tôi có cảm giác như đang xem một đoạn video quảng cáo hấp dẫn về môn thể thao vua này vậy. Chính đoạn video ấy đã thu hút tôi ngồi lại lâu hơn, tìm hiểu sâu hơn, rồi dần dần tôi biết đến những điều lớn lao hơn, tuyệt vời hơn mà trước đó tôi vẫn hời hợt không để ý. Tôi biết đến FC Barcelona, biết đến Real Madrid, đến El Clasico, rồi đến những màu sắc bóng đá đỉnh cao khác. Tôi biết thế nào là sự kết hợp hoàn hảo khi chứng kiến chất Nam Mỹ quyến rũ hòa quyện với phong cách Barca tinh tế và đầy kỹ thuật. Tôi biết đến những trận cầu mà người xem hoặc bị mê hoặc vì những pha đi bóng ma thuật, hoặc căng như dây đàn suốt 90 phút đồng hồ vì những màn rượt đuổi tỉ số kịch tính, hoặc tột cùng thất vọng tiếc nuối, hoặc vỡ òa sung sướng hạnh phúc. Bạn tôi từng hỏi, thế nếu Messi không còn đá nữa, liệu tôi có còn vẹn nguyên tình yêu với bóng đá, với FC Barcelona hay ko. Thật khó để giả định một tình huống chưa xảy ra như vậy. Nhưng có lẽ, cái thế giới bóng đá kỳ diệu mà anh đã đưa tôi vào, thế giới có anh và có FC Barcelona, sẽ vẫn đẹp khi anh không còn ở đó; sẽ có những tài năng khác thay anh tô điểm cho nó. Chỉ là lúc đó với tôi, sẽ không nhiều lần cảm xúc đến cho những bài viết ngẫu hứng lê thê thế này nữa mà thôi.
Cảm ơn anh, Messi, bởi nhờ anh tôi cảm thấy mình tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn hơn. Buổi sáng thức dậy, tôi có thêm một chút chờ đợi, một chút năng lượng cùng niềm vui nho nhỏ khi nhớ ra tối đến sẽ có một trận cầu hấp dẫn. Niềm đam mê cháy bỏng, tuyệt đối anh dành cho trái bóng tròn làm tôi cảm thấy xấu hổ vì đôi lúc vẫn “sống mòn”, sống mà không có lửa, không có ước mơ. Cách anh và đồng đội ở FC Barcelona sống và làm việc cùng với nhau cũng dạy tôi nhiều bài học. Ngự trị trên đỉnh thế giới, nhưng anh luôn biết cách sống gần gũi, giản dị, khiêm nhường và biết nghĩ cho người khác. Thật may mắn vì có một Ronaldo từng phát biểu “
Họ ganh ghét tôi vì tôi đẹp trai, giàu có và nổi tiếng”, bởi nếu không có lẽ thật khó cho người hâm mộ khi không biết nên dành sự ủng hộ cho ai trong hai cái tên đang đi vào lịch sử bóng đá thế giới này. Nhờ tình yêu dành cho anh, cho FC Barcelona, tôi quen được nhiều bạn mới, tôi mạnh dạn hơn để thử thách mình với những bài viết. Tôi tìm được niềm hứng thú thực sự khi nộp đơn xin việc cho một câu lạc bộ bóng đá. Và có thể, tôi còn vươn được đến ước mơ được học tập tại đại học hàng đầu thế giới Barcelona nữa. Anh khiến tôi cảm thấy tôi đang sống có ích hơn.
Cảm ơn anh, Messi, bởi nhờ có anh, chúng tôi được chứng kiến một trong những cuộc đối đầu kinh điển nhất trong lịch sử bóng đá. Cuộc đối đầu giữa hai tiền đạo xuất sắc nhất, và giữa hai đội bóng xuất sắc nhất. Còn nhớ, vào thời khắc giao thừa giữa năm 1999 và 2000, tôi có nói với mẹ: “
Mình may mắn thật mẹ nhỉ, đâu dễ gì được chứng kiến khoảnh khắc chuyển giao thiên niên kỷ cả ngàn năm mới có một lần như thế này”. Dường như người hâm mộ bóng đá thế giới cũng đang gặp được thời khắc như vậy. Thời khắc mà tất cả các kỷ lục đang lần lượt bị xô đổ. Thời khắc mà kho mỹ từ tưởng chừng vô tận của loài người cũng không đủ để diễn đạt hết sự ngưỡng mộ dành cho những tài năng phi thường ấy. Hai con người, hai cá tính, hai đội bóng, hai phong cách, một sự ganh đua quyết liệt không hồi kết, tất cả đang cùng nhau cống hiến những bữa tiệc thịnh soạn nhất cho người hâm mộ giới túc cầu.
Với tất cả những gì anh đã làm được cho đội bóng, cho người hâm mộ, cho bóng đá thế giới và cho bản thân tôi, cảm ơn anh, Messi. Hãy giữ cho nụ cười trên môi anh luôn tỏa nắng như vậy, Messi nhé!
Trên đây là bản dịch của bài luận tiếng Anh mình viết cách đây một thời gian, mình vừa sửa lại 1 tí và dịch ra để chia sẻ với mọi người. Có hơi ướt át tí, bà con thông cảm :"> Đây là bản gốc:
Thank you, Messi!
I am not a true football fan, perhaps. Because since I realized my love for this “king sport”, football in me has almost always been spinning around one name only: Messi. When I was young, football came to me like a trend to be followed. I liked it somehow, yet most of the time I watched football primarily to support my national team or to enjoy the “everywhere football air” once every four years in World Cups’ time. At that time, the skillful run of “Alien” Ronaldo, the marvelous goals of super left back Roberto Carlos or the flowery, impressive debut of young Ronaldinho, who later has become one of the best football players in the world, has started to seduce a little girl who even did not understand what an off-side position was. However, that little girl was only truly brought into a colorful and full-of-emotions football world when she met a big passion, a great personality and an extraordinary talent lurking under a small shape called Lionel Messi.
Thank you, Messi, for sprinkling more spices into the life meals of a girl formerly sticking only to her homework. The first time I saw you enjoy yourself with the ball, I felt like I was watching an attractive advertisement for the sport. That very ad has pulled me back down to the chair to look for more information, and thanks to that I gradually knew about other beautiful things to which I did not pay much attention before. I knew about FC Barcelona, Real Madrid, El Clasico, as well as other top-level football clubs. I knew what the so-called perfect match was when contemplating the South American breathe harmonizing with the subtle and rhythmic Barca style. I knew about the wonderful matches where the audiences were fascinated by the magic moves, or stressed out the whole 90 minutes by the dramatic happenings on the pitch. I knew how it felt when going off the deep end in failure or bursting out happily into tears in victory. My friend once asked me whether my love for football and for FC Barcelona would change if one day Messi did not play anymore. It is difficult to predict things that haven’t happened. But perhaps the miraculous football world into which Messi has brought me would still be beautiful without him; there would be other talents that could replace him to embellish it. Just that then maybe such surging feeling would rarely came for me to write this long anymore.
Thank you, Messi, for because of you I feel like I am enjoying my life more completely. Waking up in the morning, I get a little bit more expectancy, a little bit more energy for the new day along with a little lovely joy when I remember an interesting match coming at night. Your burning passion for the round ball showed me up ‘cause at times I have existed without enthusiasm, without dreams. The way you and your friends in the club live and play together also gave me invaluable lessons about life. On top of the world, you always keep yourself simple, open, modest and always think for others. It was so lucky that we had a Ronaldo with such saying like “Fan whistled me because I am good-looking, rich and a great player”, or football fans would hardly decide which of the two best players to give their support. Thanks to my love for you, for FC Barcelona, I knew a lot more new friends; I had the courage to challenge myself with writing sport articles. I found the real enthusiasm when applying for a job in a football club. And maybe if fortunate enough, I might reach my dream of studying in one of the top universities in the world – Barcelona University. You have brought more meaning into my life.
Thank you, Messi, for awarding us one of the greatest competitions in the football history, the competition between two greatest football players, and the competition between two greatest football teams. This reminds me of the changing moment from year 1999 to year 2000 when I told my Mom: “So lucky us, Mom! It’s once in a thousand year to have a chance to be in such moment”. Perhaps football fans all over the world is now also enjoying such moment, the moment when all records are being broken one by one, and the moment when our seemingly limitless store of beautiful words is finding itself helpless in describing all the admiration for those extraordinary talents. Two people with two different personalities, two teams with two different styles, and one endless severe competition, altogether are giving football fans the most marvelous presents of all.
For all the things you have done for your team, for fans, for football and for me myself, thank you, Messi. Always keep your smiles shining!