Nếu quả thật ai đó đã hài lòng hay tự bằng lòng với Barca thời điểm hiện tại thì có lẽ chưa thực sự nhìn thẳng vào vấn đề. Barca của chúng ta giờ chỉ tính bằng trận đấu thôi. Do đó đống nghĩa với sách lược, Barca bây giờ cũng chỉ ngang cơ với Aletico và hơn Valencia đôi chút. Chiến lược hầu như không có, ta đá như kiểu đá trận nào biết trận đó, nhìn Iniesta đá trận gặp Pari Saint German mà nản, nhìn Busques cũng chỉ ngang cơ với Huy Hùng, thì đòi ăn ai. Cái này vào bán kết bặp Bayer Munich không thảm bại là may lắm rồi. Hỡi anh em đồng đạo đừn ảo tưởng vào sức mạnh nữa. Barca giờ chỉ cần vây Messi và để mắt tới Neymar là tắt điện. Rakitic là một tiền vệ tuyệt vời, nhưng anh không được một tâm thái ung dung nhất. Nếu tiền vệ số 4 có một tâm lý thoải mái để phô diễn thì có lẽ anh cũng chẵng kém gì Modric là mấy, nhưng hỡi ôi Lucho lại không để anh san sẻ với Mặt xị, hay nói cách khác ông không dám giảm sự ảnh hưởng của Con Rệp. Theo dõi từ đầu mùa đến bây giờ anh chị em cứ để ý, nếu Messi không thăng hoa thì chúng ta rất chật vật. Vậy, đó là do đâu? Trận thua ngược Dê là trận đấu rõ ràng nhất: Chúng ta quá ý tưởng. Không còn sự tự tin vốn có mà là sự chụp giật, Messi vẫn vậy nhưng các vệ tinh xung quanh anh đã rất khác và một phần là do Lucho thiêu thiếu cái gì đó. Người viết không phải so sánh nhưng hãy cứ nghĩ về mùa đầu tiên Pep cầm quân, mọi thứ đều sáng tỏ. Và như vậy theo ngu ý của tại hạ thì lối chơi này cũng không phải là chiến lược và người cầm cây quạt lông chim cũng không phải kẻ xứng tầm vậy!
Đây là lời nhận xét của một fan của Messi đấy. Đọc và like đi.
Năm nay mà lại trắng tay thì năm sau bị cấm chuyển nhượng là năm đánh dấu cột mốc mở màn cho một giai đoạn cực kỳ tủi nhục cho Barca với Real.