La Liga tuyệt vời cho Barcamanias!
LaLiga của 38 điểm,của 46 bàn thắng,của 1 nửa Pichini và Zamora,của Messi và Eto'o.
LaLiga của Barca và phần còn lại.
-Sự thay đổi bắt đầu từ Pep Guardiola.
Lâu lắm rồi Barcelona mới lang lại sự hân hoan tột độ đến vậy,và vẫn đúng phong cách Barca,đau khổ thì tột cùng mà hạnh phúc thì tột đỉnh!
Hãy quên các con số đi,nó quá khô khan(cho dù rằng nó quá ấn tượng) vào lúc này để diến tả nổi thứ cảm xúc mà Barca mang lại.Còn nếu muốn nói ai là nhân vật chính cho tác lhaamr tuyệt vời này,thì đó chỉ có thể là Pep.
Messi,Eto’o + tập thể= chiến thắng,Barca dang sống bằng những bàn thắng của cặp song sát này ,dựa trên 1 lối chơi tập thể mà từ mùa hè 2006 đến giờ mới lại gắn bó đến vậy.Pep đã biết tạo nên điều đó,biến mớ bong bong những cái tôi “lớn” vào 1 phong cách cụ thể,để mang lại sự thay đổi hoàn toàn,những chiến thắng thuyết phục.
Kí ức về Frank Rijkaard,hay bất cứ đời HLV bào,Barca đều cần những công thức như thế,với các ngôi sao bậc nhất TG có khả năng thay đổi trận đấu và quyết định nó cùng 1 tập thể gắn kết trền nền tảng kĩ thuật,lối chơi tấn công truyền thống.Bên cạnh đó luôn là 1 tinh thần cầu tiến,khát khao chiến thắng.
Frank có Ronaldinho và Etoo để quyết định,với cặp đôi TV hàng đầu Xavi-Deco để gắn kết các tuyến thành 1 khối.Họ đã chơi bong,tấn công,ghi bàn rồi chiến thắng.Nhưng hệ lụy khôn lường của phong cách đó chính bởi những cái tôi cá nhân ,mà khi bị kích thích chúng sẽ gạt qua được sự ích kỉ để cống hiến và đóng góp vào tập thể,nhưng khi đã thỏa mãn thì chính cái tôi đó sẽ phá hoại toàn bộ.Đó là lý do một Barca đỉnh cao 06 lại lụi tắ chỉ sau nửa mùa 07-08,và rồi biến mất.Frank ra đi,những cái tôi lớn nhất cũng ra đi(Cho dù họ vẫn là những cầu thủ hàng đầu và đẳng cấp)…
…Pep đến,mớ hỗn độn cần được tháo bỏ,cần phải thay đổi những con người,những vị trí trong công thức đó,M19 thành M10,X6 được tăng lương và đặt lên 1 vị thế khác,I8 là trụ cột,E9 thấy tự ái,…retry lại tinh thần lẫn thái độ của các cá nhân,ko nhất thiết phải mua bán điên loạn,vậy thôi,Pep đã thành công.
Barca thời Pep ko có nhiều sự xáo trộn về phong cách và nhân sự,vì nội tại CLB vẫn là những cầu thủ hàng đầu,nhưng nhìn vào Eto’o,Messi,Xavi,Toure,…có thể thấy họ lột xác về vị thế và tinh thần chỉ sau 1 mùa hè.Khát khao danh hiệu như chưa bao giờ có được,những người đó đá như muốn vồ lấy Cup,cho dù họ đã từng đoạt gần hét.
Thế là chiến thắng!
Thế là con tim đã vui trở lại!
-El Clasico,khẳng định!! (trận thứ 237!!!,ko phải 234,hay 235)
Sẽ ko bao giờ Seville,Valencia,Villareal,…hay bất cứ đội bong nào khác đủ tầm để thay thế Real,kể cả khi đánh đổi toàn bộ 18 đội còn lại của LaLiga,thì1 chiến thắng trước Real có ý nghĩa hơn nhiều 18 chiến thắng còn lại(với cả Real cũng vậy).Cho nên nếu Pep lẫn J.Ramos nói rằng đây cũng chỉ là 1 trận đấu và 3 điểm thì thực long họ và mọi người đều biết đó chỉ là 1 biện pháp tâm lý,để giữ đội thắng ở dưới mặt đất và đội thua đỡ cảm thấy xung quanh mình là địa ngục mà thôi.
El Clasico là kinh điển!
Và lịch sử luôn là sự cạnh tranh của Barca-Real,nên ko gì hợp lý hơn trong bất cứ hoàn cảnh nào là chiến thắng trước đối thủ để khẳng định vị thế của mình!
Johan Cruyff nói đúng,Real đã ko còn giữ được bản sắc của mình sau thời Hugo Sanchez.
Ở thời đại này,người ta có thói quen gán cái mác tấn công cho các nhà vô địch nên hễ cứ ai vô địch thì họ là đội bóng tấn công,và tấn công thì luôn phải kèm theo từ “đẹp mắt”!
MU đá tấn công đẹp mắt,Real tấn công đẹp mắt,Inter tấn công,…bla bla!
Vậy nếu Terry sút thành công quả 11m,chắc Chelsea cũng sẽ là đội bong có “truyền thống tấn công đẹp mắt”.
Kí ức về trận thua vỡ mặt Real mùa trước tại Bernanbeu hiện về.Phải,Barca đã thua vỡ mặt,nhưng đó lại chính là triết lý của Barca,thua vì dám tấn công.Vị thế trận đấu đó Barca chẳng hơn gì Real lúc này,bết bát,chấn thương,treo giò,những cái tôi lớn và vừa dành được 1 thắng lợi hoành tráng (3-0 trước Zenit,còn Barca là 6-0 trước Valencia).Nhưng Real là kẻ thức thời,sẵn sàng từ bỏ địa vị Hoảng Gia để đã tử thủ,triệt hạ đối phương như 1 đội bóng yếu thế hơn.Còn Barca vẫn còn ngây ngô cầm bóng để …tấn công.Barca thua 1-4 là vì thế,thắng 2-0 cũng là vì thế.Tấn công và tấn công,ko cần biết đối phương là ai.Cái triết lý duy mỹ đó sắp tròn 110 năm tuổi!
Đó mới là Barca,đó mới là truyền thống tấn công chính hiệu,và El Clasico 237 mới đúng là “chiến thắng là ko đủ,mà phải chiến thắng bằng cả trái tim lẫn tâm hồn”!
Chính vì thế Barca mong manh yếu đuối,nhưng đam mê và điên cuồng.Những Barcamania có chung phẩm chất đó,những ngôi sao của Barca cũng vậy.
Nên mặc dù ko giã nát được 3,4 bàn,thì đôi khi thắng 2-0 nhọc nhằn lại là cái hay cho người hâm mộ,vì El Clasico là một trận đấu khác biệt,nơi thắng có tất cả và thua sẽ chẳng có gì.Khó khăn và gian nan luôn đem lại cảm xúc vinh quang nhất khi vượt qua.El Clasico có ý nghĩa là vì thế!
-Một Châu Âu nhạt nhòa những ngôi sao.
C.Ronaldo đã dành QBV 2008.Điều đó là đúng với 1 năm qua,anh đã làm được rất nhiều,có được nhiều cúp,ghi nhiều bàn và lên nhiều trang báo.
Đừng có nuối tiếc cho Messi,cứ đà này sớm muộn anh cũng sẽ có Ballon d’Or.
Hãy nuối tiếc cho quá khứ,cho những gì bóng đá đã mất đi,cho tuổi tác của Del Piero,Nedved,Deco,…cho quá khứ của Ronnie,Sheva,…cho những ngôi sao cô đơn như Messi hay Ibrahimovich.
Bóng đá đã mất mát đi quá nhiều sau thời gian qua.Người hâm mộ cảm thấy nuối tiếc thế hệ đã lụi tàn 1972:Rivaldo,Zidane,Figo(4 quả bóng vàng!) và những ông lão xế chiều.
Đã nói,bây giờ người ta lạm dụng cách chơi chữ,cứ đội bóng bào vô địch cũng đại diện cho tấn công,cũng có truyền thống tấn công,” cứ tiền đạo Châu Phi nào ghi nhiều bàn thắng cũng được gọi là báo đen”(TT& VH),cứ cầu thủ trẻ nào chạy nhanh,khéo 1 chút,ghi được 1 bàn thắng được coi là thần đồng(đặc biệt là hội chứng “thần đồng” của bóng đá Anh).Nói 1 cách phũ phàng,1 cầu thủ như CR7 đoạt được QBV thì thời buổi này,các ngôi sao lớn chỉ đếm trên đầu ngón tay…của 1 bàn tay.
Chỉ 10 năm trước thôi,người ta sẽ chẳng bao giờ dám biết 1 bài báo có tiêu đề:”tiền đạo suất sắc nhất TG”,mà sẽ luôn là :”10 tiền đạo suất sắc nhất TG”,”10 tiền vệ suất sắc nhất TG”,…Bởi cái thời đại đó,bóng đá vẫn còn giữ được sự tinh khiết chuẩn mực của nó ở cả cầu thủ lẫn các pv thể thao.
Bởi thời đại đó:Vieri,Shevchenko,Ronaldo,Trezeguet,Montella,Biehoff,Batistuta,…mỗi người đều suất sắc trên cá tính của riêng họ,họ ko bao giờ đồng nhất cả,nên những cuộc đối đầu luôn thú vị.Đơn giản,đó mới là cá tính của họ,một ngôi sao lớn luôn có cá tính và phong cách chơi độc đáo của riêng mình.
Còn đó những Siêu nhân như Zidane,Figo,Rivaldo,Riquelme,…hay thời đỉnh cao của phong cách Italia với Ciro Ferrera,Montero,Nesta,Cannavaro,Maldini,…mà giờ đây nó đang chuyển sang phong cách Anh(Terry,Rio,…),những hình mẫu trung vệ chuẩn mực của chuẩn mực(cao to,khỏe,chơi đầu tốt,chân tốt và suy nghĩ tạm ổn).
Điều đó ko tốt?
Ko,ko tốt tí nào.Có thể bây giờ nó giúp trình độ các cầu thủ ngang ngang nhau,nhưng nó ko sinh ra những cá tính lớn,mà ko có cá tính lớn thì ko thể có những ngôi sao lớn,ko có ngôi sao lớn thì bóng đá ko còn vẻ đẹp thuẩn khiết của nó nữa.
Đến cái đế chế hung mạnh nhất của sự bảo thủ là nước ANh cũng đã chấp nhận sự hy sinh để lai tạp,đương đầu với toàn cầu hóa thì đúng là có thể hiểu vì sao những cầu thủ kiểu CR7,Robben,Drenthe,Joaquin,Quaresma,Mancini,Capel,…sinh ra nhan nhản và xuất hiện ở khắp nơi,họ thích nghi với mọi môi trường bóng đá(từ Anh đến Italia,TBN,Đức,Hà Lan).
(Cứ xem El Clasico mới biết Drenthe đúng là 1 con trâu hạng nặng!)
Chúng ta phải ngậm ngùi vĩnh biệt Libero cuối cùng Sammer,tiếp theo là những số 10 kinh điển,nhưng siêu nhân,và giờ đây sắp là các số 9 đích thực.
Thời của Vieri,Sheva,Trezeguet,Kluivert,Nistelrooy,..sắp qua rồi!?Lối chơi hiện đại đòi hỏi những cầu thủ biết chạy,biết tìm bóng,biết chia sẻ nhiệm vụ ghi bản cho những số 9,5 kiểu CR7,Robben,…sự hy sinh đó đã đánh mất bản sắc của tay săn bàn đích thực,họ mất đi cái tôi vĩ đại mà họ có quyền có và phải có.
Giờ đây sau Ronnie,Kaka,Riquelme,…nhìn quanh chỉ còn Messi,Ibrahimovich cò khả dĩ mang dáng dấp của những siêu sao đi trước.Và người ta đang lung sục khắp nơi để có tìm ra những cái thần đồng cho CLB mình,các tài năng trẻ được thèm khát,được danh vọng ngày càng sớm,ngày càng nhiều và tuổi đời ngày càng giảm đi,các cầu thủ nhí 12,13 tuổi ở khắp nơi được mời gọi rất nhiều(điều mà trước đây ở Nam Mỹ cũng khó có thể có).Nhưng ko biết có mấy ai sẽ đạt được tầm những siêu sao trước đây?
Barca may mắn thay đã có La Masia.
Và vẫn giữ nguyên được bản sắc riêng mình,nên “mạnh yêu có lúc khác nhau,nhưng nhân tài đời nào cũng có”.Chiếc ao số 10 hoàn toàn vừa vặn với Messi,còn cái bóng của Ronnie đã nhạt nhòa mất rồi.M10!
Còn ai nhớ :Rivaldo,Kluivert,Cocu,Guardiola,Enrique,Zidane,Ronaldo,Carlos,Redondo,Hierro,Batigol,Rui Costa,Inzaghi,Ferrera,Effenberg,Claudio Lopez,Veron,Valeron,Victor….nhiều nhiều nữa.Cái thời xem bóng đá đến Lazio gặp Valencia mà còn sung sướng biết bao nhiêu,giờ đâu còn nữa.
Chúng ta sẽ còn phải nhớ mãi những con người đó,những cá tính đó,họ tạo ra 1 TG bóng đá tuyệt vơi,nơi những cuộc đối đầu luôn là đỉnh cao với vô vàn sự kiệt xuất tài năng.
Nhớ và nuối tiếc!
ĐÍNH CHÍNH:
-TRONG THỜI GIAN VỪA QUA CÁC PHƯƠNG TIỆN BÁO CHÍ VÀ NGƯỜI HÂM MỘ VẪN TIẾP TỤC NHẦM LẪN NGHIÊM TRONG VỀ SỐ TRẬN ĐẤU EL CLASICO,NÊN XIN NHẮC LẠI:CUỘC ĐỐI ĐẦU HÔM 14/12/2008 VỪA QUA LÀ TRẬN ĐẤU THỨ 237 GIỮA BARCA VÀ REAL.XIN NHỚ CHO 237!
-BÊN CẠNH ĐÓ TRONG CLIP GIỚI THIỆU CÁC CLB NỔI TIẾNG TG,VCTV 3 ĐÃ CÓ 1 NHẦM LẪN NGHIÊM TRỌNG VỀ LỊCH SỬ CLB,HỌ CHO RẰNG CRUYFF LÀ NGƯỜI ĐOẠT QUẢ BÓNG VÀNG ĐẦU TIÊN TRONG LỊCH SỬ BARCA MÀ HOÀN TOÀN NHẦM LẪN.CHÍNH XÁC LÀ LUIS SUAREZ,QUẢ BÓNG VÀNG ĐẦU TIÊN CỦA BARCA NĂM 1960.BÊN CẠNH ĐÓ LÀ ĐĂNG HÌNH ẢNH CỦA SUAREZ KHOÁC ÁO INTER ĐỂ GIỚI THIỆU VỀ BARCA!
-CHÍNH XÁC BARCA ĐÃ CÓ 7 QBV DÀNH CHO 6 CẦU THỦ:LUIS SUAREZ(1960),JOHAN CRUYFF(1973,1974),STOICHKOV(1994),RONALDO(1997),RIVALDO(1999),RONALDINHO(2005).
-CÒN DANH HIỆU CT SUẤT SẮC NHẤT TG THÌ BARCA CÓ 4 CT ĐOẠT ĐƯỢC 6 LẦN GỒM:ROMARIO(1994),RONALDO(1996,1997),RIVALDO(1999),RONALDINHO(2004,2005).
* LUIS FIGO ĐÃ ĐOẠT CÚ ĐÚP NĂM 2000(QBV VÀ CT SUẤT SẮC NHẤT TG CỦA FIFA) NHƯNG KHI ĐÓ ĐANG KHOÁC ÁO REAL,KO THÈM TÍNH.