Về trận 244 tôi đã có 1 bài rất dài ở phần trước, tôi cũng đã đọc 1 số bài của các bạn phê phán cũng như tán thành các phân tích của tôi. Hôm nay lại thấy có thông tin tạp chí Goal cũng đưa ra phương án trả Messi về cánh như thời điểm cách đây 3-4 năm để đối phó với chiến thuật của Mou, cũng đúng là những nhận định của tôi trong mấy bài gần đây. Quả thực vào thời điểm hiện nay, không cần biết Pep sẽ lựa chọn cách bố trí đội hình thế nào, mảng miếng ra sao, nhưng chỉ biết rằng nếu vẫn giữ nguyên lối đá cũ thì chắc chắn thua chung cuộc. Không ai tắm 2 lần cùng 1 dòng sông, câu ngạn ngữ này cũng dành cho Pep, mọi sự vật đều thay đổi để phù hợp với hoàn cảnh mới, mọi chiến thuật không bao giờ bất biến, ngủ yên trên 1 lối đá cũ chắc chắn rồi sẽ bị đối phương bắt bài, nhất là 1 đối thủ đang đạt phong độ cao và là truyền kiếp như Real, được dẫn dắt bởi HLV nhiều mưu mẹo, luôn nhanh nhạy với thời cuộc như Mou.
Xét công bằng, ta hãy xem 2 HLV đã làm gì trong thời gian qua nhé:
1. Pep:
- Luôn trung thành với lối đá tiqui tacca, điều này có thể đúng với các đối thủ như Almeria, Osasuna v.v ở Liga hay Dnepr ở CL nhưng không thể đúng mãi với Inter 2010 hay Real 2011 được. Việc thử nghiệm các so đồ khác nhau, mảng miếng khác nhau không được tiến hành trong các trận không căng ở Liga. Có thể sức ép xô đổ các kỷ lục làm Pep quên đi những thử nghiệm cần thiết này.
- Luôn trung thành với bộ 3 MIX kèm theo Villa, Pedro trong mọi trận đấu và mọi đối thủ, ngoại trừ Messi, đá luôn vì niềm vui và sự hưng phấn, nhưng thực sự Pep đã phải làm nhiệm vụ xoay tua cầu thủ từ lâu rồi, không chỉ để các cầu thủ lấy lại thể lực, sự hưng phấn mà còn góp phần cho những Thiago, Fontas, Jeffren lớn lên nữa chứ. Để đến giờ 1 đội hình quá mỏng, ở 1 thời điểm quá căng thế này, sự gãy đổ do chấn thương là không tránh khỏi trong khi không có 1 sự thay thế khả dĩ nào. Không có những trận thử lửa cho các cầu thủ trẻ ở trận Bremen thì sao có những cầu thủ cứng, trưởng thành cho trận Siêu kinh điển được?
- Đành rằng Barca đang ở tầm trình độ khác so với phần còn lại, nhưng tôi vẫn thấy ở Barca 1 sự bất ổn ở cách phòng ngự (nhất là phòng ngự bóng bổng), ở lối chơi (quá chậm rãi và cầu toàn), ở 1 số vị trí (như Pedro, Villa khi xuống phong độ, Maxwell, hay kể cả Iniesta) không có được sự chắc chắn hoặc nhạy bén với các đối thủ khác nhau. Đành rằng Iniesta có thể rê dắt bóng qua vài cầu thủ, nhưng sao ko ai nhắc anh phải đá an toàn hay hiệu quả khi đối đầu với Real ở trận 242, hay không ai nhắc nhược điểm chống bóng bổng của cả hàng phòng ngự ở trận 243? Tất cả những điều đó cần được rút kinh nghiệm, điều chỉnh ở mỗi cầu thủ trong mỗi trận khác nhau. Đó là trách nhiệm của ban huấn luyện và đứng đầu là Pep.
- Hãy lấy ví dụ điển hình nhất là Alex, cách đây khoảng hơn 10 năm, ai nói ông là HLV giỏi thì tôi phản đối ngay, vì ông ẵm nguyên 1 dàn cầu thủ gắn bó với nhau lâu năm (như Barca bây giờ), các quyết định thay người cũng bình thường, xử lý tình huống cũng không sắc xảo (như Houlier thời đó). Nhưng càng về sau lại thấy ông là bậc thầy về làm chủ đội bóng (ở anh họ gọi là Manager chứ không phải là Coach). Hãy xem Alex thay đổi đội hình MU đến 8 cầu thủ sau 1 trận thắng oanh liệt, hãy xem cách Alex loại Berbatov dù đang đá hay trận trước để nghỉ ngơi đá trận sau, hãy xem cách bố trí đội hình quái dị với 7 cầu thủ phòng ngự hoặc ko đúng vị trí sở trường để dành quân cho trận quan trọng hơn. Đó là những toan tính cực kỳ khôn ngoan của Alex, nó có thể làm đội MU đá rất chuệch choạc, nhưng nó đưa 1 MU đội hình quá mỏng, quá nhiều cầu thủ tầm thường vẫn lết vào bán kết CL và có cơ hội đoạt cúp lần 19 tại Anh. Còn về lối chơi thì sao? Biết quân mình có trong tay không còn hảo thủ, chỉ còn mấy ông già kỹ thuật và mấy đứa trẻ cơ bắp, nhưng trước Arsenal thêu hoa dệt gấm, ông cho học trò đá rình rập, ăn ở tỉnh huống chứ không phải thế trận. Đó là cái hay mà Pep còn phải học nhiều nhiều. Hơn nữa, 1 Nani đá quá lởm (giờ đỡ hơn) ông vẫn cho đá như thường, anh em nhà Silva mắc những lỗi cực nặng trong trận quyết định, nhưng vẫn tin dùng, 1 Valencia đá cực thô, chỉ biết đi bóng bên phải rồi lật, không thể ngoặt bóng bên trái (vì trái kèo), thường xuyên bị bắt bài này, và còn nhiều nhiều lắm những Oshea, Brown, Anderson, Gibbson rất lởm nhưng rồi tât cả các cầu thủ này vẫn biết cách đóng góp nhất định trong thời khắc nhất định, vì được tôi luyện từ giải Anh đến CL.
- Quay lại Pep, hãy xem Pep có những ai? Những Thiago chẳng thua kém gì Jack ở Arsenal, Jeffren không thể kém Evra hay Rafael vậy mà cứ đầy trên ghế dự bị hết ngày này đến tháng khác thì làm sao có thể trưởng thành mà có đóng góp cho CLB khi cần được. Để rồi ở đêm mai, trận đấu quyết định cả mùa giải lại cuống cuồng lấy quân từ đội B. Đó không khác gì gã nhà giàu nhiều tiền bạc rủng rỉnh mà không nghĩ đến cái cung cái tên vậy. Để đến khi tiền bạc đã hết, lôi cung tên ra bắn, liệu còn chuẩn xác được không?
- Cuối cùng nói đến tính nhịp điệu của lối chơi. 2 năm qua, lần duy nhất tôi được chứng kiến 1 Barca bùng nổ ở nhịp điệu cực cao, đó là 15 phút đầu trận trong trận đá lượt đi với Arsenal năm ngoái, tôi khẳng định đó là 15 phút tấn công hay nhất của 1 đội bóng đá tôi từng xem trong gần 30 năm. Loại trừ yếu tố Arsenal khớp và phòng thủ lỏng, nhưng hôm đó quả là Barca phối hợp nhịp nhàng nhưng ở tốc độ cực cao. Nếu đá với Real với tốc độ cao như vậy, việc phá được lớp phòng ngự dày đặc là hoàn toàn có thể. Nhưng đáng tiếc, do phong độ cầu thủ hoặc các lý do về đối thủ, giờ Barca không đá được như vậy nữa. Đó cũng là lỗi của Pep chứ không ai khác cả.
2. Mou
- Quay sang trường hợp của Mou, chúng ta hãy đừng nghĩ Mou chỉ có 1 bài cù nhày để chiến thắng, cốt lõi của lối chơi này hãy hiểu khác đi 1 chút, đó là sử chuyển từ phòng ngự sang tấn công cực nhanh và khoa học, đó là vấn đề cốt lõi nhất. Tôi có nhớ năm 2006 với sự lên ngôi của người Ý, 1 chuyên gia bóng đá VN đã rút ra được điều đó mà đến giờ tôi vẫn thấy đúng. Trong bóng đá hiện đại, việc chuyển nhanh từ phòng ngự sang tấn công đối với các đội bóng là mấu chốt thành công. Và Mou đã phần nào làm được điều đó.
- Cũng đừng ai nói với cặp tiền vệ Alonso và Khedira là chưa đủ chắc chắn, nhưng sao Mou vẫn mạnh dạn thử nghiệm thêm Pepe để rồi thành công ở trện 242 và 243? Cũng đừng ai nói Ozil đá kém khi Mou bỏ rơi cầu thủ này trong trận siêu kinh điển, đó cũng là thử nghiệm của Mou, một thử nghiệm khá thành công. Tương tự như với Maria, cầu thủ chạy cánh này chơi rất hay nhưng vẫn có thể bị loại để Mou áp dụng những mô hình mới.
- Ta cũng nhìn cách dùng người của Mou, cố dùng Benzema khi anh này vẫn đá quá lởm, vẫn dùng Kaka khi ai cũng thấy Ozil đá hay hơn, vẫn dùng Adebayor khi thừa biết Benzema đang đỉnh cao phong độ và Higuain thừa sức thay thế. Nhưng cũng như Alex, Mou thừa biết, việc sử dụng các cầu thủ này thường xuyên và hoán đổi sẽ làm họ tự tin hơn cũng như lấy lại được những gì đã có ở vào 1 thời điểm quyết định.
Sau những phân tích này, các bạn chắc bảo tôi là fan của Real hay Mou hay MU hay Alex, không, rõ ràng tôi là 1 fan của Barca, cầu thủ tôi yêu mến là Messi, lối đá làm tôi mê mẩn là Tiqui tacca, tôi mong muốn Barca gianh mọi danh hiệu có thể, Messi làm được thêm những điều kỳ diệu nữa. Nhưng phải nhìn 1 thực tế, Pep cần thay đổi để thành 1 Manager chứ không chỉ là 1 coach như hiện nay.
Cuộc chơi thứ 244 chưa bắt đầu, Barca cũng không bị coi là cửa dưới, cũng chưa có 1 nguy cơ nào về việc bị loại của Barca. Điều chúng ta cần là 1 sự sắp xếp đội hình đủ để gây đột biến và bất ngờ cho Real (như cách bố trí của Goal chẳng hạn) cùng 1 chút may mắn vào những thời điểm quyết định.