Cảm nhận về nhân vật trong truyện của Kim Dung

El Gallo

Lão tướng FCBSG
Đầu quân
25/6/09
Bài viết
4,564
Được thích
8
Điểm
38
Nơi ở
Sài Gòn - Hải Phòng
Barça đồng
0
Chung là kết nhất 3 thanh niên: Kiều Phong hệ Hoả, Đoàn Dự hệ Thuỷ cả Hư Trúc hệ Kim :smile4:

Nữ thì Cô Long :sexy:
 

decomoto

Phó Chủ tịch FCBVN
Ban lãnh đạo FCBVN
Đầu quân
26/8/08
Bài viết
7,794
Được thích
4
Điểm
38
Tuổi
40
Nơi ở
Phố trung du ♥
Barça đồng
0
Thích hình mẫu anh hùng cổ điển, tớ cũng thích nhất Kiều Phong :beauty:
 

blanco

Đội phó FCBSG Drink
Đầu quân
23/5/09
Bài viết
713
Được thích
5
Điểm
18
Barça đồng
0
Kiều Phong thì hầu như phần lớn ai cũng thích,hắn là đệ nhất nam tử trong truyện Kim Dung cơ mà :-j để nói về Kiều Phong thì đúng là ca ngợi cả ngày không hết!
Tuy nhiên có một nhân vật cũng đặc biệt gây ấn tượng với mình,đó là Địch Vân trong bộ Liên Thành Quyết,một chàng trai chất phác,thật thà nhiều lúc thấy đù đần,cả cuộc đời chịu rất nhiều bất hạnh mà nói thật,nếu là một ai trong chúng ta phải chịu thì chắc không qua nổi,bị cả người y tôn kính nhất lừa dối,nhưng không vì thế mà y sống tiêu cực đi,vẫn luôn tin tưởng là cái thiện vẫn tồn tại trong muôn vàn cái xấu.
Nhân vật nữ thì trước là Hoàng Dung,mà từ khi đọc xong Thần Điêu Hiệp Lữ cảm tình bị mất đi,cũng chẳng trách được,lòng dạ đàn bà,ai chẳng thương con và đa nghi:-< ,ngoài ra còn rất thích Nhậm Doanh Doanh và Mộc Kiếm Bình,nhất là Mộc Quận Chúa,quá khả ái và dễ thương,nói theo cách của Cổ Long,thì người đàn ông nào có một người đàn bà khả ái và nhu mì như vậy coi như đã có cả một thế giới bình an trong lòng :happy:
 

Creus

Lão tướng FCBSG
Đầu quân
6/8/08
Bài viết
948
Được thích
6
Điểm
18
Barça đồng
0
Chung là kết nhất 3 thanh niên: Kiều Phong hệ Hoả, Đoàn Dự hệ Thuỷ cả Hư Trúc hệ Kim :smile4:

Nữ thì Cô Long :sexy:
Ba anh em ta còn gì. :shame:
 

blanco

Đội phó FCBSG Drink
Đầu quân
23/5/09
Bài viết
713
Được thích
5
Điểm
18
Barça đồng
0
Ba anh em ta còn gì. :shame:
Thằng nào là ai? Tôi kiểu lãng tử,nên nhận làm Đoàn Dự :"> hai nhân vật kia hai huynh chia nhau :smile4:
 

denpietrau

Chuyên gia chăn Dê, diệt Cu-lét
Đầu quân
23/7/07
Bài viết
13,344
Solutions
1
Được thích
569
Điểm
113
Nơi ở
Hà Nội
Barça đồng
3,368
hinh-vui-cuc-chat-17-06-2012.png
 

denpietrau

Chuyên gia chăn Dê, diệt Cu-lét
Đầu quân
23/7/07
Bài viết
13,344
Solutions
1
Được thích
569
Điểm
113
Nơi ở
Hà Nội
Barça đồng
3,368
Đang có một cuộc bút chiến trên facebook đánh giá về các phiên bản của Thiên Long Bát Bộ. Giờ lấy ý kiến anh em đánh giá chung về phim này :D.

Phiên bản 1996:

9de8680c7a9e633aacb395baeb0677fdKieu_Phong_-_A_Chau_1.jpg


Kiều Phong - A Châu

d1jh.jpg


4 nhân vật chính: Vương Ngữ Yên, Kiều Phong, Đoàn Dự, Hư Trúc

Phiên bản 2003:

LuuDiecPhiLamChiDinh.jpg


Đoàn Dự - Vương Ngữ Yên

kp-tuhientrang.jpg


Kiều Phong

a10-1128-1409133446.jpg


A Châu

f2b64ac1-0eef-4800-b69d-ef0927c376f0.jpg

Ngữ Yên là nhất rồi :D

1388222311-sao-hoa-ngu-hu-truc-2003-3c371.jpg


Hư Trúc

b5799401.jpg


Mộc Uyển Thanh

Phiên bản 2013

tan-thien-long-bat-bo-2013-1-1.jpg

Mã phu nhân :D

tan-thien-long-bat-bo-2013-2-2.jpg

achautanthienlongbatbo202jpg1363249892.jpg


A Trâu

tan-thien-long-bat-bo-2013-3-3.jpg


Ngữ Yên

tan-thien-long-bat-bo-2013-4-4.jpg


Đoàn Dự

tan-thien-long-bat-bo-2013-5-5.jpg


Kiều Phong

tao-hinh-thien-long-den-tu-tap-chi-thoi-trang%20(1)-03ee2.jpg

A Tử

hu-truc-2013-lam-le-soan-ngoi-vi-tieu-bao-dep-trai-nhat.jpg


Trúc dở hơi

2014011923045846658.jpg

Mộc Uyển Thanh

moc+uyen+thanh.jpg
 

Gió

Nông dân Chém Gió
Đầu quân
16/10/09
Bài viết
3,203
Được thích
20
Điểm
38
Barça đồng
0
Nhìn mặt Kiều Phong của bản 2013 là thấy chán ngán rồi. Không khắc hoạ được tính cách của Kiều Phong cũng như cuộc đời của nhân vật anh hùng này. Kiều Phong phải có nét hoang dại, hung dữ của người Khiết Đan, phải có ánh mắt khí khái mà đượm buồn bởi cuộc đời sóng gió của anh. Vì những đặc tính trong tính cách đó mà mình thích Kiều Phong bản 2003 nhất. Các nhân vật còn lại thì không muốn nói tới.
 

beckenbia

Thành viên danh dự
Thành viên danh dự
Đầu quân
24/12/09
Bài viết
3,872
Được thích
50
Điểm
48
Tuổi
30
Nơi ở
Đà Nẵng
Barça đồng
123
Vẫn thích phiên bản 2003 nhất. Hồi đó có cả Anh hùng xạ điêu nên đây là 2 phim kiếm hiệp thích nhất :D.
 

Ỉn Con

Miss FCBVN
Đầu quân
24/8/11
Bài viết
1,613
Được thích
12
Điểm
38
Nơi ở
Phố Núi ♥
Website
www.fcbarcelona.com.vn
Barça đồng
0
Mình chọn bản 2003. Lý do:

1. Bị kết anh (chú) đóng vai Kiều Phong. Đẹp zai miễn bàn :beauty: thêm cái khí chất vô cùng hợp với vai diễn này. À thêm Lưu Diệc Phi xinh thôi rồi nữa :-x

2. Chưa xem 2 bản kia =))
 

kataly56

BARCELONISTA
Đầu quân
21/9/09
Bài viết
1,621
Được thích
4
Điểm
38
Tuổi
34
Nơi ở
FCBVN
Barça đồng
0
Mộc Uyển Thanh 2003 xinh hơn, thể hiện khí chất quyến rũ của người phụ nữ hiền thục :D

TLBB bản 2003 là huyền thoại rồi. Hơi tiếc khi đạo diễn sử dụng nguyên tác cũ, theo cốt truyện mới dc sửa lại thì VNY quay về chăm nom tay NMD, còn Đoàn Dự cưới Mộc Uyển Thanh (MYT không phải em của DĐ)
 

denpietrau

Chuyên gia chăn Dê, diệt Cu-lét
Đầu quân
23/7/07
Bài viết
13,344
Solutions
1
Được thích
569
Điểm
113
Nơi ở
Hà Nội
Barça đồng
3,368
Đấy, tiên sư. Biết ngay là ấn tượng Kiều Phong 2003 nên nhìn cái đã nếch 2013...giống mình.

Nhưng các bạn ạ, cứ xem để biết ấn tượng ban đầu nó khác khả năng nhập vai. Mình ấn tượng A Trâu đóng luôn A Tử là 2 tính cách khác hẳn nhau mà không hề lẫn lộn. Những mưu mô lọc lừa và những tình huống anh hùng đều được tay đạo diễn đời mới tìm tòi khắc họa khác hẳn.
[MENTION=3884]kataly56[/MENTION]: có ông anh trên công trường thích Mộc Uyển Thanh 2013 đến mức trù dập mọi nhân vật và đặt tên facebook là Uyển Thanh. Lúc đầu anh cũng chê ra trò :D
 

lovebaxa

Cựu Cán bộ phòng Lịch sử
Cán bộ Xã
Đầu quân
24/7/07
Bài viết
2,546
Được thích
1
Điểm
38
Nơi ở
HÀ ĐÔNG
Barça đồng
0
Mình thì cũng đã đọc hết các tác phẩm của lão Kim rồi nhưng không khoái truyện của lão bằng lão Cổ. Lão Kim thì giỏi về văn phong bút lục, trình độ hiểu biết uyên thâm bác học, bố cục truyện chi tiết, chặt chẽ, xây dựng hình tượng nhân vật điển hình, trí tưởng tượng cao và tài "chém gió" cũng ác. Tuy nhiên mình đọc truyện của lão mà không thấy đậm chất giang hồ cho lắm nên không khoái. 2 tác phẩm của lão mà mình thích nhất là "Thiên Long Bát Bộ" và "Tiếu ngạo giang hồ". Nhân đang bàn về tác phẩm "Thiên Long Bát Bộ" xin góp vui với anh em đoạn "chém gió" của Kim Dung để thấy cái trí tưởng tượng của lão cao siêu khôn lường (cái này ngoài đời người ta vẫn chưa tìm thấy tên gọi như trong truyện của lão :)) ):

Đoàn Dự vừa thấy thất vọng, vừa khó xử, hôm trước trong thạch động núi Vô Lượng được thấy pho tượng thần tiên tỉ tỉ trong lòng bao nhiêu kính ngưỡng, con người trước mắt tuy hình dáng tương tự nhưng lời ăn tiếng nói, cử chỉ hành vi lại chẳng khác gì yêu ma quỉ quái.

Chàng cúi đầu ngơ ngẩn, thấy bốn đứa nữ tì quay vào khoang thuyền bưng ra bốn chậu hoa. Đoàn Dự vừa nhìn thấy liền cảm thấy cao hứng ngay. Bốn chậu hoa đó đều là sơn trà, cũng là những danh chủng khó kiếm. Trong thiên hạ nói về sơn trà thì Đại Lý đứng đầu, mà trong phủ Trấn Nam Vương thì phải nói là số một trong cả nước. Đoàn Dự từ bé nhìn đã quen, mỗi khi nhàn rỗi vẫn thường ngồi cùng bọn trồng hoa bàn bạc phê bình, nên dở hay xấu tốt chàng thuộc nằm lòng, chẳng cần học cũng biết, khác gì con nhà nông biết về gạo tẻ, gạo nếp, con nhà thuyền chài biết về con cá, con tôm.

Chàng đi lang thang trong Mạn Đà Sơn Trang, chưa thấy gốc hoa nào được gọi là giai phẩm, không khỏi thấy bốn chữ Mạn Đà Sơn Trang danh quá kỳ thực, bây giờ nhìn thấy bốn chậu hoa này, ngầm tấm tắc: "Quả nhiên cũng có được ít nhiều".

Lại nghe Vương phu nhân nói:

- Tiểu Trà, bốn chậu sơn trà Mãn Nguyệt này kiếm được không phải dễ, mi phải chăm chút cho kỹ nghe chưa?

Đứa tớ gái tên Tiểu Trà kia liền đáp lời:

- Dạ!

Đoàn Dự nghe bà ta nói trật lất liền bật ra một tiếng cười khẩy. Vương phu nhân lại tiếp:

- Trên hồ gió to, bốn chậu hoa ni để luôn trong khoang mấy ngày, thiếu nắng, mi mau đem ra phơi, bón thêm phân cho nó.

Tiểu Trà lại đáp lời:

- Dạ!

Đoàn Dự không còn nhịn thêm được nữa, bật cười ha hả. Vương phu nhân nghe chàng cười có điều khác lạ, bèn hỏi:

- Nhà ngươi cười chi?

Đoàn Dự đáp:

- Ta cười bà không biết gì về sơn trà, vậy mà học đòi trồng hoa. Những loại giai phẩm như thế này vào tay bà thật có khác gì hồng ngâm cho chuột vọc, ngọc cho ngâu vầy, đem đàn chụm lửa, bắt hạc nấu canh, thật là uổng phí. Tiếc thay, tiếc thay! Thật là đau lòng.

Vương phu nhân giận dữ nói:

- Ta không biết sơn trà, dễ thường mi biết chắc?

Đột nhiên bà ta chợt nghĩ: "Xem nào, y là người họ Đoàn nước Đại Lý, không chừng biết về sơn trà thật". Tuy nghĩ thế nhưng miệng vẫn khinh khỉnh nói:

- Bản trang đặt tên là Mạn Đà Sơn Trang, trong nhà ngoài ngõ chỗ nào cũng toàn là hoa Mạn Đà La, cây nào cây nấy xanh um, sao lại bảo là ta không biết trồng sơn trà?

Đoàn Dự mỉm cười:

- Gái nhà quê chỉ ăn khoai cũng béo tốt. Cái thứ hoa hạng bét kia vứt đâu mà chẳng mọc. Còn bốn bồn bạch trà này là bậc quốc sắc thiên hương, kẻ không sành mà trồng được thì mỗ đây không phải là họ Đoàn.

Vương phu nhân rất thích hoa trà, tốn không biết bao nhiêu tiền của đi các nơi lùng tìm giai phẩm, thế nhưng giống lạ đem về Mạn Đà Sơn Trang thì không loại sơn trà danh quí nào tốt tươi, chỉ được sáu tháng một năm là khô héo, chẳng đụng chạm gì cũng chết. Bà ta cũng vì thế mà buồn phiền, nghe Đoàn Dự nói thế không giận mà lại vui, tiến tới hai bước hỏi thêm:

- Bốn chậu hoa trắng của ta có gì khác thường? Phải trồng thế nào mới đúng cách?

Đoàn Dự nói:

- Nếu như bà muốn học hỏi với tôi, thì phải có cái lễ phép của người muốn học. Còn như bức bách tra hỏi thì cứ việc chặt hai chân tôi trước rồi hỏi sau cũng không muộn.

Vương phu nhân giận dữ nói:

- Chặt hai chân ngươi thì có chi là khó? Tiểu Thi, chặt chân trái y trước cho ta.

Đứa tì nữ tên Tiểu Thi liền đáp ứng, xách kiếm tiến lên. A Bích vội nói:

- Bẩm thái thái, xin hãy thư thả, gã ni gan liền tướng quân, nếu như thương tổn đến y, y có chết cũng không nói đâu.

Vương phu nhân vốn cũng chỉ muốn dọa Đoàn Dự nên giơ tay lên, Tiểu Thi lập tức đứng lại. Đoàn Dự cười nói:

- Ngươi cứ chặt hai chân ta đem chôn dưới gốc mấy cây bạch trà này làm phân tốt lắm, hoa sẽ nở thật to, có khi to bằng cái tô không chừng, ha ha, đẹp lắm! Hay thật! Hay thật!

Vương phu nhân cũng vốn có ý đó, nay nghe chàng nói có vẻ như mỉa mai, không biết nói sao, bần thần một hồi mới nói:

- Ngươi nói lăng nhăng cái gì? Bốn bồn hoa trắng của ta có cái gì đặc biệt danh quí, nói ta nghe thử. Nếu như ngươi nói nghe được, ta lúc ấy dùng lễ đãi ngươi cũng chưa muộn mà.

Đoàn Dự đáp:

- Vương phu nhân, bà bảo bốn chậu hoa trà này tên là Mãn Nguyệt, ngay cái đó đã sai rồi. Đến như tên hoa bà còn chưa rành, làm sao dám gọi là kẻ biết chơi hoa? Trong số này một chậu tên là Hồng Trang Tố Lý, một chậu tên là Trảo Phá Mỹ Nhân Kiểm.

Vương phu nhân lạ lùng:

- Trảo Phá Mỹ Nhân Kiểm? Sao cái tên lại quái đản đến thế? Đó là cây nào?

Đoàn Dự nói:

- Bà muốn thỉnh giáo tại hạ thì phải nói cho lễ phép.

Vương phu nhân bị chàng ép cho không biết phải làm sao nhưng nghe nói bốn chậu trà này mỗi cây có một cái tên đặc biệt nên rất sung sướng, mỉm cười:

- Được rồi! Tiểu Thi, mi mau bảo nhà bếp thiết yến nơi Vân Cẩm Lâu để ta thết đãi Đoàn công tử.

Tiểu Thi lập tức đáp lời ra đi. A Bích và A Châu người nọ nhìn người kia, thấy Đoàn Dự không những chết đi sống lại, Vương phu nhân lại còn tiếp đãi như hàng thượng khách, thật hoan hỉ không đâu cho hết. Đứa tì nữ áp giải Đường Quang Hùng bây giờ đã quay lại bẩm báo:

- Gã họ Đường người Đại Lý kia đã đem chôn nơi gốc hoa màu đỏ nơi Hồng Hà Lâu rồi.

Đoàn Dự trong bụng xót xa, thấy Vương phu nhân dường như không coi vào đâu, chỉ gật gù nói:

- Xin mời Đoàn công tử.

Đoàn Dự đáp:

- Mạo muội đến đây làm phiền, mong hiền chủ nhân thứ lỗi cho đừng trách.

Vương phu nhân đáp:

- Có bậc đại hiền giáng lâm, Mạn Đà Sơn Trang đến cỏ cây cũng thêm phần rạng rỡ.

Hai người vừa khách sáo nói mấy câu vừa đi tới, có ai ngờ đâu chỉ giây phút trước tính mạng Đoàn Dự như chỉ mành treo chuông. Vương phu nhân đưa Đoàn Dự đi qua rừng hoa, qua một chiếc cầu đá, đi theo một con đường mòn đến trước một tòa tiểu lâu. Đoàn Dự nhìn thấy dưới mái hiên có một tấm biển viết ba chữ Vân Cẩm Lâu theo lối chữ triện màu xanh, dưới lầu trước sau trái phải chỗ nào cũng toàn hoa trà cả. Có điều những giống này ở Đại Lý chỉ vào hạng ba hạng tư, nếu so với tòa tiểu lâu tinh mỹ này có phần không xứng.

Vương phu nhân vẻ mặt đắc ý, nói:

- Đoàn công tử, nước Đại Lý của cậu hoa trà rất nhiều, nhưng nếu so sánh với của ta chắc không thể bì kịp.

Đoàn Dự gật đầu:

- Những hoa trà loại này dân Đại Lý chúng tôi chẳng ai trồng cả.

Vương phu nhân cười khanh khách:

- Thật ư?

Đoàn Dự nói:

- Những người dân quê mùa tầm thường ở Đại Lý cũng biết các loại hoa này phẩm chất kém cỏi, trồng chẳng cao sang gì.

Vương phu nhân mặt biến sắc, giận dữ nói:

- Ngươi nói sao? Ngươi bảo hoa trà ta trồng là loại tục phẩm ư? Nói như thế chẳng hóa, chẳng hóa .... khinh người quá lắm.

Đoàn Dự nói:

- Phu nhân tin hay không tin cũng tùy ở người.

Chàng vừa nói vừa chỉ một cây hoa trà ngũ sắc trước lầu:

- Giá thử như cây này, bà tưởng nó quí lắm ư. Hứ, đẹp thật, cái lan can này thật là đẹp, thật là đẹp.

Chàng tấm tắc khen cái lan can đẹp mà hoa thì chẳng nhắc đến một câu khác nào người xem chữ viết, không nhắc đến chữ mà chỉ khen lấy khen để mực đen và giấy tốt.

Cây hoa trà đó vừa trắng vừa đỏ, vừa tía vừa vàng, sắc hoa thật là rực rỡ, từ trước tới nay Vương phu nhân vẫn coi là trân phẩm. Nay thấy Đoàn Dự có vẻ xem thường nên lông mày bà nhướng lên, mắt lộ sát ý. Đoàn Dự nói:

- Xin hỏi phu nhân, giống hoa này ở Giang Nam gọi tên là gì?

Vương phu nhân hậm hực đáp:

- Chúng tôi chẳng gọi tên gì đặc biệt, chỉ gọi là hoa trà Ngũ Sắc.

Đoàn Dự mỉm cười:

- Đại Lý chúng tôi có đặt cho nó một cái tên, gọi là Lạc Đệ Tú Tài.

Vương phu nhân hừ một tiếng:

- Cái tên sao khó nghe làm vậy, chắc ngươi tiện mồm đặt ra chứ gì. Cây hoa đẹp đẽ như thế, sao lại giống gã thư sinh thi hỏng?

- Phu nhân thử nhìn lại xem, cây hoa này cả thảy tất cả mấy màu.

Vương phu nhân nói:

- Ta đã đếm qua, cũng phải có đến mười lăm, mười sáu màu khác nhau.

Đoàn Dự nói:

- Cả thảy đúng ra là mười bảy màu. Đại Lý có một loại hoa quí giá nổi tiếng tên gọi Thập Bát Học Sĩ. Đó là thiên hạ cực phẩm, trên cây có đủ mười tám đóa hoa, mỗi đóa một màu khác nhau, hồng thì toàn hồng, tía thì toàn tía, không một mảy lẫn lộn. Nhưng cả mười tám đóa hoa mỗi đóa hình trạng khác nhau, mỗi đóa một vẻ, nở thì cùng nở, tàn thì cùng tàn, phu nhân đã thấy bao giờ chưa?

Vương phu nhân nghe qua thẫn thờ, lắc đầu:

- Trên đời này lại có loại hoa như thế sao? Đến nghe nói tới ta cũng chưa nghe bao giờ.

Đoàn Dự nói:

- So với Thập Bát Học Sĩ kém một mức là Thập Tam Thái Bảo là mười ba đóa hoa khác nhau trên cùng một cây. Rồi đến Bát Tiên Quá Hải là tám đóa khác nhau một cây. Thất Tiên Nữ là bảy đóa. Phong Trần Tam Hiệp là ba đóa. Nhị Kiều là một trắng một đỏ hai đóa. Nói đến hoa trà là phải thuần sắc, nếu như trong đỏ có lẫn trắng, trong trắng lẫn tía thì là hạ phẩm rồi.

Vương phu nhân bỗng nhiên đờ đẫn, nhìn về xa xăm, nói một mình:

- Sao y không nói cho ta biết nhỉ?

Đoàn Dự nói tiếp:

- Trong Bát Tiên Quá Hải có cả hoa màu tía sậm và màu hồng nhạt, đó là Lý Thiết Quài và Hà Tiên Cô, nếu thiếu hai màu đó, dù là tám màu khác nhau cũng không được gọi là Bát Tiên Quá Hải mà gọi là Bát Bảo Trang, tuy cũng là danh chủng nhưng so với Bát Tiên Quá Hải còn thua một bậc.

Vương phu nhân nói:

- Nguyên lai như thế.

Đoàn Dự lại tiếp:

- Trở lại Phong Trần Tam Hiệp cũng có chính phẩm và phó phẩm. Nếu là chính phẩm, trong ba đóa thì đóa màu tía phải to nhất, đó là Cầu Nhiêm Khách, đóa màu trắng nhỏ hơn, đó là Lý Tịnh, đóa màu hồng nhỏ nhất nhưng cũng kiều diễm nhất đó là Hồng Phất Nữ. Nếu như hoa màu hồng lại to hơn hoa màu tía, hoa màu trắng thì là phó phẩm, hai đằng một trời một vực.

Người ta đã bảo quen thuộc như đồ trong nhà mình. Trong nhà Đoàn Dự có tất cả những loại này nên chàng nói ra vanh vách đâu ra đấy. Vương phu nhân nghe thật thích thú thở dài:

- Đến phó phẩm ta cũng chưa được nhìn qua nói gì chính phẩm !

Đoàn Dự chỉ vào cây hoa trà ngũ sắc nói:

- Còn loại hoa trà này, nếu luận về sắc so với Thập Bát Học Sĩ còn kém một, lại không thuần, nở thì khi sớm khi muộn, hoa thì đóa nhỏ đóa to. Chẳng khác gì Đông Thi giả nhăn mặt, học đòi làm Thập Bát Học Sĩ thì không xong, có khác gì rượu xoàng uống chua như giấm. Vì thế chúng tôi đặt cho cái tên Lạc Đệ Tú Tài.

Vương phu nhân không nhịn được bật cười nói:

- Cái tên ấy sao vừa chanh chua, vừa khắc bạc, hẳn là do đám nho sinh đặt ra.

Đến lúc này, Vương phu nhân đã mười phần tin tưởng vào sự thành thục về các loại trà hoa của Đoàn Dự bèn dẫn chàng lên trên Vân Cẩm Lâu. Đoàn Dự thấy trên lầu trần thiết sang trọng đẹp đẽ, giữa là một bức trung đường vẽ cảnh khổng tước khai bình, hai bên là hai câu đối trên viết:

Lá rậm xem chừng mây khó kịp

Hoa tươi quả thực tuyết ghen thầm

Tất diệp vân sai mật

Trà hoa tuyết đố nghiên

Chẳng bao lâu tiệc rượu bắt đầu, Vương phu nhân mời Đoàn Dự ngồi bên trên, còn mình ngồi bên dưới để bồi tiếp. Những món ăn trong tiệc hôm nay thật khác xa bữa tiệc A Châu, A Bích khoản đãi. Những món ăn hai cô a hoàn thanh nhã làm chính trong những món thật tầm thường có ẩn những nét tinh xảo công phu. Bữa tiệc ở Vân Cẩm Lâu hôm nay thì lại chủ về hào hoa trân quí, nào là bàn tay gấu, vây cá đều toàn những món cực kỳ sang trọng. Thế nhưng Đoàn Dự sinh trưởng nơi chốn đế vương, những món quí báu đến mấy cũng đã nếm qua nên lại thấy bữa tiệc ở Mạn Đà Sơn Trang so ra kém xa ở nơi Cầm Vận Tiểu Trúc.

Rượu được ba tuần, Vương phu nhân hỏi:

- Họ Đoàn Đại Lý là thế gia trong võ lâm, cớ sao công tử không tập võ?

Đoàn Dự đáp:

- Người họ Đoàn ở Đại Lý đông lắm, con cháu hoàng tộc tông thất thì đều có tập, còn như vãn sinh là dân dã tầm thường thì làm gì biết võ công.

Chàng nghĩ mình sống chết ở trong tay người, bệ rạc như thế, thật chẳng nên thổ lộ chân tướng gia thế làm gì để khỏi làm giảm uy danh của bá phụ và gia gia. Vương phu nhân hỏi tiếp:

- Công tử con nhà bách tính tầm thường hay sao?

Đoàn Dự đáp:

- Vâng!

Vương phu nhân hỏi tiếp:

- Thế công tử có biết được người nào họ Đoàn trong hoàng thất hay không?

Đoàn Dự một mực chối phăng:

- Tuyệt nhiên không biết.

Vương phu nhân đờ đẫn hồi lâu rồi xoay qua đề tài khác, nói:

- Mới đây được công tử đàm luận về các phẩm chủng hoa trà, khiến cho ta như được vén đám mây mù, nhìn thấy trời cao. Bốn chậu bạch trà lần này kiếm được, kẻ trồng hoa trong thành Tô Châu bảo là Mãn Nguyệt, công tử lại bảo một chậu là Hồng Trang Tố Lý, còn một chậu là Trảo Phá Mỹ Nhân Kiểm, làm thế nào phân biệt, xin nói cho rõ, được chăng?

Đoàn Dự đáp:

- Cây hoa trắng lớn nhưng lấm tấm có chấm đen kia thì gọi là Mãn Nguyệt. Những vệt đen đó là cành quế nơi cung trăng. Cây hoa cánh trắng có hai đốm hình quả trám màu đen kia tên gọi là Nhãn Nhi Mị.

Vương phu nhân mừng quá nói:

- Cái tên đó nghe thật hay.

Đoàn Dự nói tiếp:

- Cánh hoa trắng nhưng có lẩn sắc đỏ tên gọi là Hồng Trang Tố Lý. Còn cánh trắng nhưng có quầng mầu xanh, thêm vạch mờ mờ màu đỏ thì gọi là Trảo Phá Mỹ Nhân Kiểm. Thế nhưng nếu những vạch đỏ đó có nhiều thì lại không còn là Trảo Phá Mỹ Nhân Kiểm nữa mà là Ỷ Lan Kiều. Phu nhân thử nghĩ xem, đã là mỹ nhân thì phải ôn tĩnh nhàn nhã, trên mặt thỉnh thoảng bị sước một đường hẳn là khi chải đầu soi gương vô tình cào phải mặt, hoặc giả không phải do mình thì cũng chỉ chơi đùa với con anh vũ, bị chim quẹt trúng âu cũng là chuyện thường. Thành thử vết chàm trên cánh hoa kia không thể không có, đó là lông chim vương phải. Còn như nếu đầy mặt chỗ nào cũng tươm máu thì nàng con gái đẹp kia hẳn đã đánh nhau với ai, như thế còn gọi là đẹp nỗi gì?
 

denpietrau

Chuyên gia chăn Dê, diệt Cu-lét
Đầu quân
23/7/07
Bài viết
13,344
Solutions
1
Được thích
569
Điểm
113
Nơi ở
Hà Nội
Barça đồng
3,368
Tiện nói về Mạn Đà Sơn Trang thì cá nhân tôi nhận xét các tác phẩm - trực tiếp là tác phẩm này - đều miêu tả rõ các nhân vật nhưng có 1 nhân vật không có nhiều trang để nói về ông ta mà ở bên Tây thì có hẳn một tác phẩm dài đến mức là một danh từ chỉ tính cách. Tay này là Đoàn Chính Thuần.

Chẳng anh hùng như Kiều Phong, cũng chẳng phiêu diêu như Đoàn Dự hay đê hèn như Mộ Dung Phục nhưng khi chết thì lại có đến 6 người đẹp vì mình. Ở Tây là chàng Đông Doăng. Trong truyện (dịch thì không rõ văn phong) nhưng cách xây dựng nhân vật thì phải nói anh Thuần thuộc hạng nhà giàu mồm nhai sing gum dẻo hơn cả thép chảy. Riêng lão Dung chắc không giỏi việc tán gái nên khó miêu tả ngôn từ anh Thuần chảy ra với các chị già khi xưa để cuối cùng kết truyện là các người đẹp nghiêng nước nghiêng thành sống chết cùng anh. Âu cũng là thứ mà tôi học mãi không được lão lớp ạ. Còn từ anh hùng đến tiểu nhân, từ đấm đá đến ù té quyền....thì tôi đều diễn được :D
 

minhBC

Đại gia Barçamania Việt Nam
Đầu quân
5/4/08
Bài viết
1,303
Được thích
1
Điểm
38
Nơi ở
I don't know:lol:
Barça đồng
0
Đắng lòng thanh niên 84 chưa vợ lấy ảnh Tiểu Long Nữ lên làm Vương Ngữ Yên=))
 

minhBC

Đại gia Barçamania Việt Nam
Đầu quân
5/4/08
Bài viết
1,303
Được thích
1
Điểm
38
Nơi ở
I don't know:lol:
Barça đồng
0
Tiện nói về Mạn Đà Sơn Trang thì cá nhân tôi nhận xét các tác phẩm - trực tiếp là tác phẩm này - đều miêu tả rõ các nhân vật nhưng có 1 nhân vật không có nhiều trang để nói về ông ta mà ở bên Tây thì có hẳn một tác phẩm dài đến mức là một danh từ chỉ tính cách. Tay này là Đoàn Chính Thuần.

Chẳng anh hùng như Kiều Phong, cũng chẳng phiêu diêu như Đoàn Dự hay đê hèn như Mộ Dung Phục nhưng khi chết thì lại có đến 6 người đẹp vì mình. Ở Tây là chàng Đông Doăng. Trong truyện (dịch thì không rõ văn phong) nhưng cách xây dựng nhân vật thì phải nói anh Thuần thuộc hạng nhà giàu mồm nhai sing gum dẻo hơn cả thép chảy. Riêng lão Dung chắc không giỏi việc tán gái nên khó miêu tả ngôn từ anh Thuần chảy ra với các chị già khi xưa để cuối cùng kết truyện là các người đẹp nghiêng nước nghiêng thành sống chết cùng anh. Âu cũng là thứ mà tôi học mãi không được lão lớp ạ. Còn từ anh hùng đến tiểu nhân, từ đấm đá đến ù té quyền....thì tôi đều diễn được :D
Nói về tán gái tài thì bằng sao được Vi Tiểu Bảo. Anh Thuần có gái giấu như mèo giấu cứt, sợ lộ các gái vì ghen thịt nhau. VTB có hẳn 7 vợ mà chả ai buồn ghen với ai, hưởng chung, ở chung mới gọi là tài :))
 
Sửa lần cuối:

minhBC

Đại gia Barçamania Việt Nam
Đầu quân
5/4/08
Bài viết
1,303
Được thích
1
Điểm
38
Nơi ở
I don't know:lol:
Barça đồng
0
Mình thì cũng đã đọc hết các tác phẩm của lão Kim rồi nhưng không khoái truyện của lão bằng lão Cổ. Lão Kim thì giỏi về văn phong bút lục, trình độ hiểu biết uyên thâm bác học, bố cục truyện chi tiết, chặt chẽ, xây dựng hình tượng nhân vật điển hình, trí tưởng tượng cao và tài "chém gió" cũng ác. Tuy nhiên mình đọc truyện của lão mà không thấy đậm chất giang hồ cho lắm nên không khoái. 2 tác phẩm của lão mà mình thích nhất là "Thiên Long Bát Bộ" và "Tiếu ngạo giang hồ". Nhân đang bàn về tác phẩm "Thiên Long Bát Bộ" xin góp vui với anh em đoạn "chém gió" của Kim Dung để thấy cái trí tưởng tượng của lão cao siêu khôn lường (cái này ngoài đời người ta vẫn chưa tìm thấy tên gọi như trong truyện của lão :)) ):
Em cũng thích đọc Cổ hơn vì nặng tính trinh thám hơn :)). Có điều tài chém gió thì cũng ngang ngửa KD:)). Nói ngay như Lý Tầm Hoan. Rượu nốc 1 ngày bằng lão Trâu hay lão Vân nát 1 năm=)), lại còn thêm quả ho, thế nhưng phi đao kiểu huyền thoại, cần tỉnh là tỉnh, mà đao cứ rời tay là chỉ cắm vào yết hầu. Rồi chừng thấy anh Hoan bá quá, Cổ nghĩ ra tiếp anh Phụng, lần này thì với quả 2 ngón tay kẹp gì cũng dính=)), troll vãi :))
 

denpietrau

Chuyên gia chăn Dê, diệt Cu-lét
Đầu quân
23/7/07
Bài viết
13,344
Solutions
1
Được thích
569
Điểm
113
Nơi ở
Hà Nội
Barça đồng
3,368
Đắng lòng thanh niên 84 chưa vợ lấy ảnh Tiểu Long Nữ lên làm Vương Ngữ Yên=))
Ơ, quả đấy em Phi đóng Tiểu Long Nữ à =)). Đếch để ý thật.
 

denpietrau

Chuyên gia chăn Dê, diệt Cu-lét
Đầu quân
23/7/07
Bài viết
13,344
Solutions
1
Được thích
569
Điểm
113
Nơi ở
Hà Nội
Barça đồng
3,368
Nói về tán gái tài thì bằng sao được Vi Tiểu Bảo. Anh Thuần có gái giấu như mèo giấu cứt, sợ lộ các gái vì ghen thịt nhau. VTB có hẳn 7 vợ mà chả ai buồn ghen với ai, hưởng chung, ở chung mới gọi là tài :))
Cái thằng, đang Thiên Long lại lôi Đỉnh Ký vào chém. Cái tay đuôi sam đấy chả logic tý nào về vợ con nếu không phải luật phong kiến. Giờ chú thử có vợ 2 xem có giấu như mèo giấu # không ;))
 

lovebaxa

Cựu Cán bộ phòng Lịch sử
Cán bộ Xã
Đầu quân
24/7/07
Bài viết
2,546
Được thích
1
Điểm
38
Nơi ở
HÀ ĐÔNG
Barça đồng
0
Em cũng thích đọc Cổ hơn vì nặng tính trinh thám hơn :)). Có điều tài chém gió thì cũng ngang ngửa KD:)). Nói ngay như Lý Tầm Hoan. Rượu nốc 1 ngày bằng lão Trâu hay lão Vân nát 1 năm=)), lại còn thêm quả ho, thế nhưng phi đao kiểu huyền thoại, cần tỉnh là tỉnh, mà đao cứ rời tay là chỉ cắm vào yết hầu. Rồi chừng thấy anh Hoan bá quá, Cổ nghĩ ra tiếp anh Phụng, lần này thì với quả 2 ngón tay kẹp gì cũng dính=)), troll vãi :))

Truyện lão Cổ không đi sâu vào phân tích nhân vật và võ công mà. Lão tự biết có viết theo lối cũ thì không thể sánh với lão Kim được nên phải sáng tạo ra lối kiếm hiệp pha trinh thám. Nói chung nhân vật của lão Cổ dùng trí hơn là tay chân, phải đến lúc cấp bách mới mang ra thi thố. Đánh nhau thì rất nhanh, có gì sở trường tung ra chiến luôn, dứt điểm nhanh như thực tế chứ không có chuyện đánh nhau suốt mấy ngày không phân thắng bại rồi kiệt sức mà chết như cách lão Kim tả Âu Dương Phong chiến Hồng Thất Công. Mình thích cái cách xây dựng toàn các nhân vật cực kỳ thông minh, dùng trí hơn là dùng sức của lão Cổ. Vừa đọc vừa tưởng tượng phán đoán tình huống như hoá thân vào nhân vật. Rất hấp dẫn và nhiều bất ngờ, chứ không như truyện lão Kim đọc 1 nửa đã đoán được kết thúc rồi.

Một điều mà mình thích truyện Cổ hơn là: giang hồ trong truyện thực sự nguy hiểm, thủ đoạn, gần với thực tế. Truyện lão Kim cứ như ở trên trời ấy. Cô cô của tên Quá còn ngu ngơ với đời hơn cả gà tồ mà tung tăng trên giang hồ như chỗ không người. Các nhân vật giang hồ gì mà yêu nhau trong sáng quá, tay nàng còn chả dám cầm, nâng niu quá đỗi, hành xử thì chả thấy tý "giang hồ" nào :)) Còn nhân vật của lão Cổ thì xây dựng đúng theo phong cách lãng tử giang hồ của lão (mỗi tội quá xấu trai ;)) ): hành hiệp trượng nghĩa, coi rượu và bạn đứng đầu, tình cảm xếp dưới, phiêu diêu tự tại, không bị gò bó trong khuôn mẫu, cô nào yêu thì đáp lại, rồi vi vu giang hồ ... Thế mới đúng chất lãng tử giang hồ chứ :))
 

Xã viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Giới thiệu

  • Barçamania Việt Nam thành lập từ năm 2005. Chúng tôi không thiên vị trong các thảo luận, đảm bảo thông tin chính xác không giả mạo. Chúng tôi cam kết xây dựng diễn đàn lành mạnh và phi lợi nhuận.
Top