Khởi đầu bài viết sẽ là một câu nói dễ bị ném đá: Ở THỜI ĐIỂM HIỆN TẠI, Barcelona chỉ là một tập hợp đa phần những cầu thủ dạng khá. Câu nói đau lòng nhưng dễ nhận thấy, bằng chứng rõ ràng nhất là trong trận đấu với PSG rạng sáng nay, đội hình được coi là có giá trị cao nhất thế giới đã bị mất trung tuyến ngay từ cuối hiệp 1 và để lọt lưới từ đầu hiệp 2 như một hệ quả tất yếu.
Nhiều người sẽ kêu oan cho những cái tên như Iniesta, Xavi, Busquets nhưng màn trình diễn của họ đã chứng minh một sự thật rằng đội bóng này tồn tại hai bộ mặt, BARCA CÓ MESSI và BARCA KHÔNG CÓ MESSI.
Trận tứ kết lượt đi mang đến cho Barca những lợi thế không hề nhỏ, 2 bàn thắng sân khách và một thống kê đơn giản ở Champions League cho thấy: "Chỉ có 25% đội chủ nhà hoà trận lượt đi với tỉ số 2 - 2 mà đi tiếp". Điều đó chỉ ra rằng, PSG không có nhiều cơ hội tại Camp Nou nhưng dường như Barca là một đội bóng không biết tận dụng những ưu điểm của thể thức thi đấu lượt đi và về. Đã có nhiều câu hỏi tại sao Barca luôn tràn lên tấn công trong những trường hợp mà họ có quyền bảo toàn tỉ số và chờ đợi tiếng còi mãn cuộc. Câu trả lời tưởng như nằm ở lối chơi cống hiến nhưng không phải vậy, chỉ đơn giản là với những con người như hiện tại, Barca chắc chắn sẽ bị thủng lưới nếu không áp đặt thế trận.
Nhìn vào trận đấu rạng sáng nay, Barca vẫn khởi đầu chậm rãi như thường lệ, tuyến tiền vệ giữ bóng, tìm cơ hội và khoảng trống để tung những đường chọc khe sắc lẹm cho các cầu thủ ở hàng công. Thế trận diễn ra hoàn toàn bình thường cho đến nửa cuối hiệp 1, khi mà Xavi, Iniesta nhận ra rằng, chuyền lên nghĩa là sẽ mất bóng. Cesc quá mờ nhạt, Villa đỡ bóng hỏng nhiều lần, chỉ có sự năng nổ nhiệt tình của Pedro mới tạo cho Barca một số cơ hội không rõ ràng. Chứng kiến hàng tiền đạo thi đấu như chấp người, Tito chỉ đạo các học trò giữ chắc bóng bằng các đường chuyền ở trung tuyến. Nhưng chỉ với ba cầu thủ giữ bóng là Xavi-Iniesta-Busquets, PSG bắt đầu tổ chức bắt chuyền và giành lại bóng ngày một nhiều, mặc cho Xavi chuyền bóng có độ chính xác 100%, Busquets chuyển hỏng nhiều, Iniesta tận dụng kĩ thuật để giữ bóng nhưng không được bao lâu trước lối chơi áp sát của 2 đến 3 cầu thủ PSG. Lúc này, Piqué và Alves buộc phải dâng lên với hi vọng có thêm người để nhận đường chuyền nhưng càng dâng thì càng bộc lộ những khoảng trống chết người. Adriano và Alba dễ dàng bị Lucas Moura bỏ rơi bằng tốc độ và sức trẻ. Piqué, Busquets không theo kèm được Ibra. Thật may, những lúc như vậy Valdes đã ra tay cứu nguy.
Kết luận đơn giản là... Barca không thể phòng ngự. Hàng thủ của đội bóng không quen chịu sức ép và may mắn PSG không phải là một đội bóng già dơ ở đấu trường C1. Với số cơ hội mà họ có được, Milan đã tặng cho Barca 2 bàn thua vỗ mặt.
Hiệp 2 bắt đầu, không có một sự điều chỉnh. Tito nghĩ rằng, chưa đến lúc. Nhưng bàn thua ngay từ đầu hiệp cũng là một may mắn cho Barca vì họ còn thời gian để sửa sai. MESSI VÀO SÂN. Thế trận đổi chiều mặc dù hầu hết thời gian số 10 chỉ đi bộ. Có Messi, Villa và Pedro được giải phóng khỏi sự truy đuổi của hàng hậu vệ. Có Messi, Xavi - Iniesta - Busquets tự tin ban bật và trở lại với đẳng cấp của những chân chuyền hàng đầu thế giới. Có Messi, Barca từ việc chấp PSG nửa đội hình bỗng trở lại dữ dội và PSG bất lực trong việc tranh cướp bóng. Hàng hậu vệ bu vào Messi và để lộ khoảng trống - bàn thắng đã đến. Hệ quả là từ một đội bóng thua thiệt so với thiếu gia nước Pháp non kinh nghiệm tại đấu trường Champions League, Barcelona lột xác và trở lại với sự đáng sợ của họ.
20' cuối là khoảng thời gian mà các HLV bắt đầu tính đến các giải pháp mang tính chiến thuật nhưng trận đấu thì đã kết thúc từ lúc Pedro ghi bàn. Những sự thay đổi người của cả hai bên chỉ mang tính thủ tục và rút những cầu thủ đuối sức + bị thương ra khỏi sân.
Chúng ta có thể thanh minh rằng hàng thủ của Barca hổng lỗ chỗ, Xavi đã già v.v... nhưng thật khó để phủ nhận rằng, không có Messi, Barca đã thua thiệt đủ đường. Ảnh hưởng của một cầu thủ lên toàn đội: tiền đạo thanh thoát hơn, tiền vệ giữ bóng tốt hơn và áp lực lên hàng hậu vệ bị gỡ bỏ gần như toàn bộ.
Cảm ơn Messi vì tầm ảnh hưởng của anh, đôi chân phép thuật của anh... nhưng các culé không muốn chứng kiến một Barcelona như vậy, trông chờ vào chỉ một thương binh.