Hơn cả một Câu Lạc Bộ
Més que un club! Đó là câu slogan truyền thống của FCB mà không một culé nào không biết. Tại sao lại có câu slogan này và ý nghĩa của nó ra sao, chắc cũng chẳng cần phải dài dòng văn tự kể lể về xuất xứ, nguồn gốc của nó, vì ý nghĩa đơn giản như chính nội dung của nó đã phản ánh:
Hơn cả một Câu Lạc Bộ.
FCB đang trên đường thu phục những danh hiệu cao quý và đang có tầm ảnh hưởng lớn đến nền bóng đá thế giới, không những thế, ảnh hưởng của FCB đến thế giới cũng không hề nhỏ. Ai cũng biết FCB có những tài năng xuất chúng với kĩ thuật điêu luyện, cùng lối đá Tiqui-taka mê hoặc, nhưng không phải ai cũng biết rằng FCB luôn có những hoạt động từ thiện, hoạt động xã hội gắn liền với cộng đồng. CLB cũng là đại sứ thiện chí của Unicef, Quỹ từ thiện FCBarcelona Foundation hợp tác với nhiều tổ chức từ thiện xây dựng biết bao nhiêu chương trình, dự án “Vì thế giới tốt đẹp hơn” vô cùng ý nghĩa và mang tính nhân văn sâu sắc: Chống nạn phân biệt chủng tộc, chống bệnh bại liệt, xây dựng một Camp Nou không thuốc lá, chung tay chống lại bệnh Ung thư vú, quan tâm và chăm sóc cho những trẻ em nghèo có hoàn cảnh khó khăn, những trẻ em chậm phát triển hay khuyết tật, ủng hộ và tiến hành nhiều hoạt động với người dân Nhật Bản khi họ không may hứng chịu thảm họa… Các cầu thủ FCB không thường xuyên xuất hiện trên trang nhất các báo hay ở những tin tức giật gân, nhưng vẫn được thế giới biết đến qua những gì họ thể hiện trên sân cỏ và những hoạt động cộng đồng ngoài đời thường. Họ rất chịu khó dành những khoảng thời gian rãnh rỗi tham gia các hoạt động từ thiện với tinh thần thoải mái, nhiệt tình và trách nhiệm, họ thường xuyên bán đấu giá các tấm vé tham quan Camp Nou, bảo tàng CLB hay quần áo, giày đá bóng hay mới đây nhất là bán bộ bóng bàn có chữ kí của các cầu thủ tại Đức để phục vụ mục đích từ thiện. Khó mà kể hết được những hoạt động từ thiện mà FCB đã tham gia, nhưng thông qua những hoạt động đó, hình ảnh FCB đã đến được với tất cả mọi người, mọi tầng lớp nhân dân chứ không riêng gì những tín đồ của giới thể thao. Mặc dù hiện nay đã bị thương mại hóa ít nhiều nhưng logo UNICEF luôn xuất hiện trên áo thi đấu là minh chứng rõ ràng nhất cho tinh thần nhân đạo của FCB. Chính những điều này đã tạo nên một FCB không chỉ mạnh về bóng đá mà còn giàu tấm lòng bác ái, không lẫn với bất kì CLB nào khác trên thế giới.
Không chỉ đơn thuần là một CLB bóng đá, FCB còn là một Đại gia đình mà ở đó, các thành viên đối xử với nhau như người nhà. Họ đá bóng cùng nhau, tập luyện cùng nhau, ăn cùng nhau, ở cùng nhau, sinh hoạt cùng nhau, chơi đùa cùng nhau. Bóng đá là một môn thể thao tập thể nên tình đoàn kết đóng vai trò rất quan trọng, vì không một cầu thủ nào có thể chơi bóng một mình. Có thể trong đội hình sẽ mất đi vài vị trí quan trọng, nhưng không vì thế mà FCB mất đi bản chất cùng lối đá đẹp vốn có. Các cầu thủ làm nên chiến thắng vang dội trong 3 năm trở lại đây vẫn còn sung sức, nhưng nếu có ai đó chấn thương hay cảm thấy cần nghỉ ngơi, lập tức sẽ có những cái tên từ Lò đào tạo trứ danh La Masia thế chỗ. Những Thiago, Fontas, Muniesa, Cuenca… đang ngày càng hoàn thiện và chứng tỏ mình có thể hòa vào tập thể FCB. Chẳng nói đâu xa, 8 năm Cesc vất vả ở xứ sở sương mù, 4 năm Pique bôn ba ở MU rồi Zaragoza nhưng lúc trở lại mái nhà xưa, các anh ấy lại hòa nhập nhanh chóng như thể chưa khi nào rời xa. Trong đại gia đình đó, nếu như có thành viên nào đó gặp rủi ro, tôi chắc chắn rằng sẽ có những thông điệp sẻ chia, những lời động viên quan tâm có thể không ngọt ngào nhưng thật chân thành gửi đến họ, đó là những slogan in trên áo, hay vài dòng trên các trang cá nhân, mạng xã hội.
Nhiều đội bóng chỉ coi trọng kết quả, xem trọng thành tích nhưng FCB đã cho thế giới thấy được bóng đá còn có nhiều giá trị hơn thế. Đó là sự đoàn kết và chung sức của tập thể, đó là niềm vui, niềm thích thú khi được chơi bóng, đó là tính nhân văn trong mỗi trận đấu, là sự tôn trọng đồng đội và cả đối thủ. FCB không chỉ là nơi sản sinh ra các cầu thủ bóng đá xuất sắc, mà còn là nơi dạy cho bạn giá trị của cuộc sống và cách sống với những giá trị ấy, không chỉ trên sân cỏ mà cả trong đời thường.
Những culé đích thực chắc chắn sẽ chẳng bao giờ có thể quên được hình ảnh “Đội trưởng”Abidal nâng cao chiếc Cup vô địch Champions League 2011, có thể lần ấy không hoành tráng, không nhiều màu sắc, không đẹp bằng lần Vô địch năm 2009 tại sân Olimpico nhưng nét đẹp ấy đọng lại trong tâm trí culé là ở tình anh em, tình đồng đội cao cả. Và tôi có quyền mơ về một hình ảnh đẹp không kém, khi “Đội trưởng” David Villa sẽ nâng cao chiếc Cup vô địch C1 2012. Có thể tôi chưa được gọi là culé khi chưa mài đũng quần trên thánh địa Camp Nou, nhưng tôi thật sự tự hào rằng, mình là một Barcamania.