Lấy một ví dụ đơn giản là như thế này, các CEO nổi tiếng trên thế giới rất là nhiều. Họ đều là những người tài năng và vĩ đại, những bộ não thực sự hơn người. Bất kì thương hiệu nổi tiếng, trị giá lớn hơn 01 tỷ đô thì những CEO đều là những bộ não thiên tài cả. Nhưng có một vài CEO mà chỉ đơn giản là khi nhắc đến từ CEO chúng ta buộc phải nhớ đến họ. Có thể điểm qua:
Elon Musk (CEO của Tesla), Mark Zurckerber (CEO Facebook), Bill Gates (cựu CEO Microsoft) và người cuối cùng là Steve Jobs (CEO Apple)
Có phải chỉ có họ mới là những CEO xuất chúng không? Không phải.
Vậy tại sao khi nhắc đến từ CEO - chúng ta nghĩ đến họ? Bởi vì thứ họ để lại cho cuộc sống, cho hậu thế là một di sản, nhắc đến họ chúng ta nhắc đến những người đã thay đổi thế giới. Và động lực của họ là đam mê với công việc, làm việc để mang một cái gì đó cho đời, để bắt quả đất phải xoay quanh triết lý của riêng họ.
Trong thế giới bóng đá hạn hẹp hơn, nhưng cũng có rất nhiều HLV giỏi. Mourinho là một HLV giỏi, điều đó có thể khẳng định, bên cạnh rất nhiều HLV nổi tiếng khác. Nhưng dạng HLV như Pep Guardiola, hiện tại chỉ có 01.
Ông sẽ để lại một thứ di sản mang tên tiki-taka, một trường phái bóng đá mà khi nhắc đến nó, người ta phải nhắc tới Pep Guardiola. Ông hiện thực hoá nó ở bất kỳ CLB nào mà ông đặt chân tới... Đương nhiên có thể đặt câu hỏi vì sao Pep không chọn lựa đội YẾU để biến nó thành đội mạnh, để nó đá tiki-taka. Nhưng đó là câu hỏi ấu trĩ. Chẳng CEO nào vĩ đại mà nhận lời dẫn dắt 01 CLB yếu để vực nó dậy cả vì nó bao gồm rất nhiều vấn đề. Quan trọng nhất chính là sự phù hợp.
Barça sẵn sàng từ bỏ Mourinho để trao quyền vào tay Pep. Bayern sẵn sàng từ bỏ thứ bóng đá trực diện để mời Pep về. ManC không có nhiều thứ để từ bỏ, nhưng họ đã có một chiến lược dài hơi trước khi trải thảm đón Guardiola. Để Pep dẫn dắt, các CLB đều có những rủi ro nhất định, ở đó ông phải là người có quyền quyết định cuối cùng. Nhưng họ chấp nhận, bởi vì họ hiểu được cái tầm của Pep Guardiola và những giá trị ông sẽ mang lại cho đội bóng của họ.
Elon Musk (CEO của Tesla), Mark Zurckerber (CEO Facebook), Bill Gates (cựu CEO Microsoft) và người cuối cùng là Steve Jobs (CEO Apple)
Có phải chỉ có họ mới là những CEO xuất chúng không? Không phải.
Vậy tại sao khi nhắc đến từ CEO - chúng ta nghĩ đến họ? Bởi vì thứ họ để lại cho cuộc sống, cho hậu thế là một di sản, nhắc đến họ chúng ta nhắc đến những người đã thay đổi thế giới. Và động lực của họ là đam mê với công việc, làm việc để mang một cái gì đó cho đời, để bắt quả đất phải xoay quanh triết lý của riêng họ.
Trong thế giới bóng đá hạn hẹp hơn, nhưng cũng có rất nhiều HLV giỏi. Mourinho là một HLV giỏi, điều đó có thể khẳng định, bên cạnh rất nhiều HLV nổi tiếng khác. Nhưng dạng HLV như Pep Guardiola, hiện tại chỉ có 01.
Ông sẽ để lại một thứ di sản mang tên tiki-taka, một trường phái bóng đá mà khi nhắc đến nó, người ta phải nhắc tới Pep Guardiola. Ông hiện thực hoá nó ở bất kỳ CLB nào mà ông đặt chân tới... Đương nhiên có thể đặt câu hỏi vì sao Pep không chọn lựa đội YẾU để biến nó thành đội mạnh, để nó đá tiki-taka. Nhưng đó là câu hỏi ấu trĩ. Chẳng CEO nào vĩ đại mà nhận lời dẫn dắt 01 CLB yếu để vực nó dậy cả vì nó bao gồm rất nhiều vấn đề. Quan trọng nhất chính là sự phù hợp.
Barça sẵn sàng từ bỏ Mourinho để trao quyền vào tay Pep. Bayern sẵn sàng từ bỏ thứ bóng đá trực diện để mời Pep về. ManC không có nhiều thứ để từ bỏ, nhưng họ đã có một chiến lược dài hơi trước khi trải thảm đón Guardiola. Để Pep dẫn dắt, các CLB đều có những rủi ro nhất định, ở đó ông phải là người có quyền quyết định cuối cùng. Nhưng họ chấp nhận, bởi vì họ hiểu được cái tầm của Pep Guardiola và những giá trị ông sẽ mang lại cho đội bóng của họ.