mình lại thích sự lãng mạn :-x chỉ không thích thể loại ướt át , xướt mướt :2guns: "Bố già" rất khác với những tiểu thuyết găng tơ khác 01 phần vì nó đã lãng mạn hóa mafia Mỹ ;

Mình rất thích đọc truyện của Mỹ . Ngoài 02 truyện trên còn có : Cội rễ (viết về nô lệ da đen) , nếu còn có ngày mai , phi trường , ngân hàng ,khách sạn , Mật mã Da Vinci , điểm dối lừa .....
Nhật thì mới đọc có một quyển nhưng rất thích : đèn không hắt bóng.
Anh thì khoái : kiêu hãnh và định kiến , đồi gió hú , Jên Erơ ....
Pháp cũng chưa đọc nhiều , mới đọc 03 tác phẩm của Huygo : những người khốn khổ , người cười , nhà thờ Đức Bà Pari . Trong đó đặc biệt thích "những người khốn khổ", không thích "nhà thờ Đức Bà". Lần đầu tiên sờ đến NNKK đã không có cảm tình :anui: truyện thì dày , giấy thì đen lại toàn chữ là chữ rất ít đoạn thoại <)

đọc chỉ vì đó là quyển duy nhất còn sót lại trong tủ sách của ông anh là chưa đọc

) không ngờ lại thành nghiền luôn , đọc đi đọc lại mấy lần

Huygo viết về tình yêu rất tuyệt : tình yêu đôi lứa , tình yêu gia đình , tình đồng loại :-x Có những điều tưởng như rất vô lý nhưng qua sự phân tích của ông lại thành có lý:thumbsup:. Cả những đoạn miêu tả hệ thống cống ngầm Pari của ông cũng thật tuyệt vời :thumbsup: làm mình thắc mắc không biết ông có xuống thị sát thật không <)