denpietrau
Chuyên gia chăn Dê, diệt Cu-lét
Bữa tiệc Giáng sinh đã qua và Bữa tiệc Bóng đá lại đến. Cuộc liên hoan vào cuối tuần này sẽ kết thúc bằng một trận đấu đỉnh cao, bởi vì có vẻ mọi thứ đã được nghiên cứu kỹ lưỡng để cuộc chiến giữa Atletico de Madrid và FC Barcelona trở thành một điều đặc biệt. Và một trong những điều đặc biệt đầu tiên là trận đấu này sẽ phá vỡ quy luật lâu nay ở Liga: chỉ những trận kinh điển mới được coi là những trận đấu quan trọng nhất trong những năm gần đây. Tuy nhiên, ở mùa bóng này, trận đấu của năm không phải là một Kinh điển như trước. Ở mùa bóng này, trận đấu của năm sẽ là cuộc đụng đầu giữa Atletico và Barça, trước tiên bởi vì hai đội bóng này đang bằng điểm nhau trên đỉnh cao của bảng xếp hạng, dù Barça vẫn được xếp ở vị trí đầu, tính theo hệ số các bàn thắng.
Có thể, cả Tata Martino và 'Đại ca' Simeone đều không thích nói sớm về trận đấu này vì trước đó còn lượt đi của Cúp Nhà vua. Điều đó cũng bình thường, nhưng đối với tôi – và cả với họ - Cúp Nhà vua chỉ là một trận đấu thủ tục cho đến vòng tứ kết, và do đó không có điều gì lớn thật đáng quan tâm. Cho đến khi không thay đổi hệ thống thi đấu, Cúp Nhà vua chẳng hơn gì những buổi tập luyện chính thức. Và tôi sẵn sàng "chết nửa cuộc đời" nếu hai HLV nói trên chưa nghĩ đến trận chiến trên đỉnh cao vào thứ bảy tới.
Như trên đã nói, đây sẽ là một trận đấu không thể cân bằng hơn. Thậm chí không thể lấy Siêu Cúp Tây Ban Nha diễn ra trong mùa hè vừa qua như một căn cứ để so sánh, bởi vì hai đội đã hòa nhau trong cả hai trận đấu. Barça giành chiến thắng theo luật nhưng không theo ưu thế trên sân cỏ. Họ cân bằng đến mức đều có một khung thành tuyệt vời (Valdes là thủ môn của Tây Ban Nha còn Courtois là người ít bị thủng lưới nhất); một hàng thủ kỳ diệu (Barça vì sự nổi tiếng, Atletico vững như đá tảng); một tuyến giữa huyền ảo (Barça với các cầu thủ-nghệ sỹ, Atletico với các lực sỹ như môn rugby); và hàng công trong mơ (Barça có thể đại diện cho cả Nam Mỹ, còn Atletico cho ĐTQG Tây Ban Nha tại Brazil).
Martino sẽ dùng ai trên hàng công? Ông thừa những cầu thủ giỏi. Sự lựa chọn khó khăn của ông là một giấc mơ cho bất cứ một HLV bóng đá nào. Bốn chàng ngự lâm pháo thủ (Pedro, Alexis, Neymar và Messi) nhưng chỉ có hai vị trí chính thức. Tôi tin chắc Tata sẽ nhớ về những năm tháng trẻ thơ của mình, khi mà các đội bóng còn chơi với 5 tiền đạo. Bây giờ, với sự qua đời của Eusebio, tôi bỗng liên tưởng đến hàng công kỳ ảo của Benfica, gồm Coluna, Jose Augusto, Torres, Eusebio và Simoes. Họ chơi với 5 tiền đạo. Trong mọi trường hợp, tôi đặt cọc vào Messi và Neymar. Sức nặng của các cầu thủ trong CLB là lý do để tôi tin thế. Vấn đề sẽ nảy sinh nếu sự lựa chọn đó là nhầm lẫn.
Ngược lại, Simeone nhìn rất rõ ràng. Ông luôn chơi với chiếc xe lu đầm đường. Có thể một số mảnh ghép trong bộ máy sẽ được thay thế do hao mòn, nhưng nó sẽ được thay bằng những miếng ghép có chức năng như trước. Atletico luôn chơi như vậy. Không cạm bẫy và không che giấu. Khuy áo ngực luôn mở toang. Với con dao giữa hai hàm răng và Diego Costa ở mũi nhọn, như huyền thoại Belauste thường hét lên trong mỗi pha bóng: Toàn trung đội, hãy xông lên.
Không nghi ngờ gì, chúng ta sẽ được xem một trận đấu đỉnh cao vào Chủ nhật tới, cân bằng đến kỳ lạ... Đây là một trận đấu lý tưởng. Một trận đấu được chờ đợi.
Jose Antonio Abellan
Nguồn: Khang Chi (Thể thao & Văn hóa)