denpietrau
Chuyên gia chăn Dê, diệt Cu-lét
Có biết bao con đường....
Câu hát này có lẽ nhiều bạn đã nhận ra. Ắt hẳn bàn thắng gỡ hòa của trung vệ trẻ bên phía Real Madrid đã dội nước lạnh vào sự kỳ vọng to lớn mà người hâm mộ Barça co cụm trên gác quán cafe Heresy gửi gắm bù cho một đêm xem chả ra xem mà ngủ cũng chả thể ra ngủ. Nhưng tôi dám chắc con đường đến những quán nhỏ ở Hà Nội hay bất cứ đâu tại Việt Nam vẫn sẽ in dấu hình bóng những con người khoác trên mình chiếc áo logo Barça một thời gian dài nữa. Đó là con đường ta đã chọn.
Gặp lại Real Madrid trong trận đấu mà nếu thành công thì chắc chắn Barça sẽ có danh hiệu thứ hai trong mùa giải. Do đó đây là trận đấu cực kỳ quan trọng, một trận đấu quyết định số phận của cả mùa giải đồng thời là mũi tiêm doping tinh thần không gì tốt bằng cho một mặt trận quan trọng khác ở châu Âu. Chúng ta đang băn khoăn và e sợ một điều vô hình bao trùm: thất bại.
Quả thật chiến thắng hay chiến bại luôn ngang nhau. Ta có lợi thế ở chỗ này (với Real) nhưng lại bất lợi ở nơi khác (với Milan). Nếu được chọn thì chúng ta có chọn bất lợi về cho mình không? Chắc chắn là không rồi. Nhưng năng lực của ta đã chọn lựa giúp ta. Đó là định mệnh và Xavi đã chiêm nghiệm thế hệ của anh hóa ra chưa làm được điều thần kỳ nào vượt qua khái niệm đó. Hãy bỏ qua Milan ở tương lai. Đối với trận đấu đó Barça cần niềm tin nơi người hâm mộ. Đơn giản thôi, Barça tồn tại nhờ niềm tin của chúng ta và phát triển nhờ thành tích các cầu thủ mang lại. Sẽ thật thiếu logic nếu có đội nào chả vô địch bao giờ mà niềm tin và số niềm tin vẫn gia tăng từng ngày ngược chiều nhau. Chúng ta sẽ phải học người hâm mộ Arsenal vì họ là một tập thể của những niềm tin mãnh liệt nhất đến mức đôi khi bị liệt vào mù quáng. Do đó thật thống khổ cho ai đã mất đi niềm tin dù nhỏ nhoi ở tương lai trước Milan.
Mà sao ta vẫn đi con đường ấy....
Quay trở lại trận El Clasico sắp tới, Barça đang nắm lợi thế. Cộng với việc đá trên sân nhà thì Barça càng có lợi thế hơn từ phía khán giả. Bước vấp trước Milan đã khiến nhiều kẻ tơ lơ mơ như chúng ta có thể hiểu ra một cách cơ bản cách thức đánh bại Barça. Dĩ nhiên vẫn là phòng ngự nhưng là một cách phòng ngự khoa học ít mất sức và sự tập trung có chủ đích trong từng thời điểm. Mourinho là tay rất cáo già để học hỏi những kinh nghiệm đó. Rủi thay ông ta khó mà áp dụng nó vào trận đấu tới khi buộc phải tràn lên tấn công. Do đó ta cũng chỉ quan tâm đến hàng phòng ngự đang ngày càng rộng mở cho tiền đạo đối phương ghi bàn vào lưới Valdes đều như vắt chanh.
Trong các trận El Clasico gần nhất, hậu vệ tệ nhất là Alves. Alves luôn mắc lỗi vị trí và nói không ngoa thì có vẻ tuổi tác đã khiến Alves bớt nhiệt. Đó là cánh của ngôi sao bên phía Real. Lỗi của Alves không phải là chạy chậm hơn đối phương hay để đối phương đi bóng qua mà là không chịu quan sát sự di chuyển và đoán trước tình huống đường bóng. Nếu Alves thiếu lửa, anh hoàn toàn sẽ là con mồi ưa thích cho đối phương để dồn bóng vào bên cánh đấy. Còn lại chẳng có gì phải làm quá lên kể cả cầu thủ học việc Alexis Sanchez.
Elbert Hubbard nói rằng: "Chúng ta bảo tình yêu là sự sống; nhưng tình yêu không có hy vọng và niềm tin là cái chết đau đớn." Có thể chúng ta sẽ không tin tưởng vào đội bóng này nữa nếu nó không xứng đáng với niềm tin của chúng ta nhưng chúng ta luôn tin tưởng vào Barça. Và khi cái tên đó đối mặt với đội bóng hoàng gia Tây Ban Nha thì tôi cho rằng đội bóng này sẽ giúp chúng ta thiết lập những lý lẽ để niềm tin không bị chết đi hay mù lòa. Lý lẽ đó chắc chắn bắt nguồn từ lập trường vững vàng về một tư tưởng lối chơi cống hiến. Lý lẽ đó chắc chắn bắt nguồn từ sự cống hiến bất tận mang hy vọng từ quá khứ dội tới để thổi bùng lên tinh thần Catalan bất diệt. Tôi không đi sâu vào bóng đá để hỏi các bạn rằng các bạn có tin vào đội bóng với lối chơi này không? Nếu ngờ vực, các bạn sẽ được bồi thường là cảm xúc rồ dại đầy cuồng tín vì các bạn đã không tin tưởng. Điều đó thật không tốt cho huyết áp và trái tim.
Dù thế nào đi nữa, tôi vẫn đặt niềm tin vào đội bóng này.