Entry à, tao muốn cry quá hà. Mi có biết tại sao không? Vì hiện giờ tao không biết sao nữa. Tao muốn nói với người đó rằng tao hiểu hết rồi, hiểu những gì mà từ trước tới giờ người đó dành cho tao là vì đâu mà có. Người đó trách tao sao cứ hỏi cùng một câu hỏi dù đã biết câu trả lời. Mi có biết tại sao không? Tại vì tao đã nghe câu trả lời đó nhiều lần rồi nhưng vẫn không tin nó là sự thật. Tao cứ nghĩ vì chưa phải lúc nên người đó không chịu nói ra thôi.
Sở dĩ tao nhiều lần hỏi đi hỏi lại là vì tao không muốn như hồi trước, quan hệ hai đứa cứ không rõ ràng nên đến lúc có chuyện người đó hỏi tao thì tao như thằng ngốc vậy.
Bây giờ tao đang buồn nhiều lắm: chuyện học, chuyện tiền bạc, chuyện bạn bè, chuyện tương lai. Tao cần một người để kể lể, than thân trách phận lắm entry à. Nhưng tao không dám đem những điều đó ra nói với một người con gái không thuộc về tao. Entry có hiểu không? Bởi vậy tao mới hỏi, hỏi cho rõ. Nếu nói tao quên đi và phũ hẳn đi thì dễ lắm. Nhưng “Cuộc sống bây giờ khốn nạn hơn hồi đó nhiều lắm” chỉ bấy nhiêu đó đã làm tao không thể rời đi rồi. Bỏ mặc người ta, người ta có chuyện gì thì tao sống sao?
Nhưng với tao thì "đừng gây sức ép với e...", cứ như là tao đang kề dao vào cổ không bằng ? Tao đâu có phải là hạng kém cỏi gì. Cũng có nhiều người thích tao vậy, có điều không nhiều như kẻ khác thôi, mà tại sao tao vẫn nhớ đến người đó? Vì người đó là tuyệt sắc giai nhân sao? người đó giàu có lắm sao? Nói ra thì xem tao như mấy đứa hay ghẹo gái khác. Bộ tao giống lắm hả? Lúc nào cũng nói không phải là tất cả, không phải lúc nào cũng là thật. Ừ, vì không là tất cả nên nó mới có giá trị. Vì không là tất cả mà vẫn nổi bật lên điều đó đó em à. Em đã cố giấu mọi người, nhưng điều đó vẫn cứ bộ lộ ra, nhìn vào là thấy liền.
Bây giờ thì tao quyết định rồi. Nếu như cứ khăng khăng là bạn thì là bạn. Mà đối với tao thì bạn = người dưng + một ít quan hệ. Tao bị nhiều rồi. Tin vào người nào đó là bạn, đến lúc không lợi dụng tao được nữa thì out tao thôi. Cho nên ai nói tao là bạn người đó thì tao không bao giờ hy vọng vào mấy người đó.
Đến giờ phút này đây cho dù trong lòng người đó thực sự ẩn chứa điều gì thì tao cũng không cần biết. Dù tình cảm người đó dành cho tao và lời người đó có khác nhau thì tao vẫn tin theo lời người đó nói. Vì người đó đã quyết định nói ra những lời đó chứ không phải là những lời khác.
Tao đã hỏi nhiều người với cùng một câu "nếu chờ đợi mãi mà không có hy vọng gì thì bạn có chờ không?" và tất cả đều nói rằng "chờ để làm gì?". Tim tao bị nhiều vết thương rồi, nó trở nên yếu rồi, không thắng được lý trí nữa. Nếu người đó mãi khăng khăng một lời "chỉ là bạn" thì tao không cố gắng nữa đâu. Entry à, mi có biết không. Một người bạn của tao đó, người kia đi qua bển và có con ở bên ấy rồi, nhưng người đấy vẫn cứ chờ mãi. Vì trong thâm tâm người ta vẫn còn một lời hứa, dù họ không nhận thức được điều đó nhưng tiềm thức của họ vẫn chờ đợi người ta thực hiện lời hứa đó. Đã bao nhiêu lần tao nói với người đó hãy giữ tao lại mỗi khi tao dao động. và đã bao nhiêu lần người đó nhận lời người khác mà không đếm xỉa gì đến cảm nhận của tao?
Giận lắm mà cũng thương lắm, entry à. Khi người khác buồn thì tao lắng nghe họ. Giờ tao cũng buồn muốn chết thì ai sẽ là người tao đặt vào đủ tin cậy để lắng nghe tao đây.