[Copa-Bán kết] Valencia C.F 1 - 1 F.C Barcelona

barcano1

Không có gì là mãi mãi, Nothin' lasts 4ever
Thành viên danh dự
Đầu quân
24/7/07
Bài viết
3,385
Được thích
3
Điểm
38
Nơi ở
BMT, Daklak
Barça đồng
0
Ai có cái clip Puyi xoay bóng liên tiếp 2 lần ấy cho mình xin nhỉ ,ấn tượng vãi
[video=youtube;oHNDET5GcmM]http://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=oHNDET5GcmM[/video]
Nó đây :adore: :adore: :adore:
Dạo này khi hàng tiền đạo có vấn đề thì hàng hậu vệ lại làm thay nhiệm vụ ghi bàn.
 

DuyKhang

Juvenil B
Đầu quân
11/1/11
Bài viết
178
Được thích
4
Điểm
18
Barça đồng
0
Không phải 1-1 tốt hơn 2-1 sao?

Trận bán kết lượt đi đã để lại nhiều dư vị không ngọt ngào trong lòng những cule, lại 1 trận hòa nữa cho Barca trong 1 thế trận giằng co, trong những tiếc nuối của 1 quả penalty không thành bàn và những lo ngại về phong độ của một số cầu thủ chủ chốt. Trong suốt những ngày qua những dấu hỏi về thực lực chiều sâu của đội bóng cũng như viễn cảnh không mấy sáng sủa vào cuối mùa bóng đã lấp ló xuất hiện trong lòng những người hâm mộ đội bóng này. Dù không nói ra, nhưng tác giả bài viết có thể cảm nhận được qua từng bài viết của các bạn.

Bài viết này không nhằm trấn an tinh thần các cule cũng không tìm cách biện minh cho trận hòa đáng tiếc với Valencia, nhưng quả thực ở khía cạnh nào đó, tôi vẫn thấy những điểm sáng mà xét ở khía cạnh nào đó, một trận hòa còn hơn 1 chiến thắng 2-1 trên sân khách.

I. Về diễn biến chính của trận đấu:
- Trận đấu với Valencia diễn ra trong bối cảnh Barca vừa thắng tưng bừng Malaga với cú hattrick của Messi, khi tinh thần được nâng lên đáng kể, sau trận hòa căng thẳng với Real mấy ngày trước.
- Tuy nhiên đấu với Valencia trên sân của họ chẳng bao giờ là đễ dàng, nhất là với 1 lịch thi đấu dày đặc, với những mất mát về nhân sự (của Iniesta) và vấn đề phong độ (của quá nửa đội hình chính) cũng như sự non nớt (của 1 số cầu thủ "đóng thế"). Valencia luôn nổi tiếng với lối đá cánh cực nhanh và kỹ thuật, cùng lối đá phòng ngự cũng rất khó chịu, họ chính là Chelsea của TBN. Còn nhớ cách đây hơn chục năm, mùa bóng 99-2000 thời của những Figo, Xavi, Kluvert, Cocu, Barca cũng phải chịu phơi áo 1-4 trước những Mendieta, Gerard (cầu thủ cũ của Barca), Farinos, Kily Gonzalez; Claudio Lopez, Angulo tại bán kết C1, sau đó mấy năm, với sự xuất hiện của Vicente bên cánh trái, valencia cũng trình diễn lối chơi rất biến ảo bên cánh trái và không ít lần Barca phải chấp nhận thua tại Mestalla.

- Và thực tế 2 trận đấu trên sân Valencia đã cho thấy rõ điều đó, vấn lối chơi áp sát, pressing không ngừng, những pha phối hợp cánh mẫu mực của Alba đã nhiều lần làm náo loạn hàng phòng ngự của Barca. Với đội hình bố trí cặp trung vệ Pique và Mas, cánh phải Puyol, cánh trái Abidal, có lẽ Pep đã khá chủ quan để Puyol đá ở vị trí này, bởi với Alba, có vẻ đội trường barca đã quá già và chậm chạp, nên già nửa hiệp 1 đội khách quá vất vả chống đỡ những pha lên bóng cánh trái. Bàn thua của Barca xuất phát từ lỗi kép của Puyol khi anh dâng lên dập đường bóng của tiền vệ chủ nhà và bị trượt chân, trong khi ở vị trí đó chưa cần sự có mặt của anh (trong tình huống này, Pique cũng mắc lỗi vị trí), sau đó số 5 cũng không cản nổi đường tạt bóng khó chịu của Alba và kết quả tỷ số 1-0 cho đội chủ nhà. rất may sau tình huống này, gần như Puyol không mắc phải sai lầm nào cho đến hết trận (một phần do Pep đã có những thay đổi hợp lý ở hiệp 2).

- Ở thời điểm này, có thể thấy Thiago đá không tốt, thường xuyên có những đường chuyền 5 ăn 5 thua, mất bóng giữa sân rất nguy hiểm, Abidal thủ khá tốt nhưng cảm giác bóng không như ý nên hỗ trợ tấn công rất hạn chế, tuyến trên Alexis không đạt phong độ như thường thấy, cùng với tuyến giữa bị chia cắt, Barca khá lúng túng chống đỡ 1 Valencia hưng phấn sau bàn thắng.
- Tuy nhiên, bàn gỡ của Puyol đã lấy đi phần lớn sự hưng phấn đó, và trên thực tế từ thời điểm này đến cuối trận, ám ảnh về 1 bàn thua trên sân nhà và 90 phút khó khăn tại Nou Camp đã làm Valencia không thể có được thế trận như mong muốn, ngược lại Barca đã thể hiện đúng bản lĩnh của đội bóng hàng đầu, triển khai lối chơi mạch lạc, tạo không ít cơ hội lên khung thành của Valencia (ngay cả trong hiệp 1 sau bàn gỡ). Và chỉ trong 1 ngày không may mắn của Messi, đội chủ nhà mới vớt vát được 1 trận hòa khi số 10 không thành công trên chấm phạt đền.

- Hiệp 2 của trận đấu đánh dấu 1 số thay đổi, khi Alves vào sân thay Alexis xuống phong độ, đồng thời chuyển sơ đồ thành 3-4-3, khi đó cánh của Puyol đã vững hơn nhiều khi có sự hỗ trợ của Alves lên công về thủ. Quả là Pep đã rất tinh ý khi thấy được điểm yếu của cánh phải đội nhà trong hiệp 1 nên sự điều chỉnh này đem lại thế trận tốt hơn nhiều, kể từ đó, các đường lên bóng của Valencia lại chuyển sang cánh phải (cánh trái của Barca) nhưng cũng không tạo được hiệu quả như hiệp 1, và kể từ đó, gần như Alba "mất điện" - một hệ quả tất yếu từ sự điều chỉnh khôn ngoan của "lão hói".

II. Một số phân tích:
Trái với nhiều bạn có cái nhìn bi quan về trận đấu này, nhưng theo tôi, Barca đã thành công trong trận đấu này:
- Thứ nhất, về tỷ số, có thể với nhiều người 1 chiến thắng 2-1 sẽ chắc chắn cho Barca cầm 1 vé vào bán kết, nhưng theo tôi, kết quả 2-1 sẽ làm họ tiếp cận trận lượt về với tư tưởng của trận Siêu kinh điển 250, mà ở đó sự chủ quan thiếu chút nữa đã khiến đội nhà phải trả giá đắt. Không ai có thể nói trước 1 Valencia tự nhận cửa dưới, đá như không còn gì để mất sẽ gây khó khăn thế nào cho 1 Barca chủ quan kiêu ngạo và luôn lơi lỏng trong phòng ngự (đặc biệt là Pique, khi thắng đá biểu diễn như 1 Messi vậy).
- Thứ hai, Pep đã thành công khi biến 1 trận đấu không phải Siêu kinh điển, thành 1 trận Siêu kinh điển, mà ở đó, các cầu thủ quyết tâm đến cùng, tập trung cao độ, như trước Real Madrid vậy. Điều này sẽ giúp cho họ có được kết quả tốt trên sân khách. Thực tế đã chứng minh, Getafe, Sociedad, Sevilla thành công trước Barca 1 phần nhờ tâm lý cửa trên làm giảm nhiệt huyết và hưng phấn của những nghệ sĩ Catalan, và 1 khi hưng phấn không có, khán giả sẽ phải chứng kiến lối chơi tiqui tacca vô hồn như thế nào. Không phải ngẫu nhiên Barca luôn chơi hay trước Real trên sân khách, chính bởi vì Pep đã đặt cầu thủ của mình trước 1 thách thức và với họ thách thức càng cao, ý chí và tinh thần thi đấu, kỹ chiến thuật của họ mới được nâng tầm để tạo nên những chiến thắng để đời như những trận Siêu kinh điển vừa qua. Ngược lại, thật dễ thấy 1 Barca lơi lỏng, vô hồn, đùa cợt với ngay cả Real khi họ dẫn trước 4-1 (sau 2 lượt trận) để rồi hú vía khi trận đấu kết thúc 2-2.

- Thứ ba, các cule hãy quên đi việc Messi tỏa sáng rực rỡ, ghi cú đúp hay hattrick trong những trẫn cầu kiểu này, thay vào đó, chúng ta phải chấp nhận cách anh đã thể hiện trong trận với Real hay Valencia - 1 người hùng thầm lặng. Thật vậy, anh luôn được "chăm sóc" riêng bởi 1 cầu thủ phòng ngự rình rập từ sau (khi không có bóng), còn mỗi khi có bóng, chạy về phía khung thành đối phương, luôn có 1 đến 2 cầu thủ bám đuổi, sẵn sàng phạm lỗi 12 nhạt nhẽo (1 lối không thể phạt thẻ), cùng với đó là 2 cầu thủ trước mặt sẵn sàng truy cản khi cần. Trận đấu với Valencia, vô vàn những pha kéo áo vô duyên, trắng trợn nhưng nhẹ nhàng để trọng tài khó có thể phạt thẻ, cẩn thận khi điểm phạm lỗi còn quá xa khung thành, thế mà Messi cũng đã có vô số pha chọc khe đỉnh cao(1 pha bóng cho Alves và 1 pha chọc bóng khi đồng đội việt vị), 1 pha đi bóng và sút liếm xà, vài pha sút bóng nhưng thủ môn cản phá được. Như vậy đã là quá nhiều trong hoàn cảnh này, và chúng ta cần biết, chỉ 1 trong vài pha chọc khe đó, số phận trận đấu đã có thể được an bài. Điều này làm anh ở 1 tầm khác so với phần còn lại. Hình ảnh của Messi hiện nay làm tôi nhớ đến Maradona trong trận chung kết tại Mexico 86. Khi đó anh chỉ cần 1 bàn thắng là trở thành vua phá lưới (chung với Lineker - 6 bàn), nhưng với ý đồ của người Đức, với 1 hậu vệ toàn năng là Mathaus, luôn như hình với bóng trong cả trận đấu, anh không ghi bàn, nhưng những ai tinh ý có thể thấy đường chuyền thiên tài cho Buruchaga ấn định tỷ số, khi vây quanh anh là cả rừng cầu thủ Đức tại gần giữa sân. Đó chính là khoảng khắc của thiên tài, đó cũng là khoảng khắc Messi bấm lòng trong chân trái cho Abidal trong trận Siêu kinh điển loại gần như toàn bộ đội hình Real vậy. Chúng ta đừng bao giờ nghĩ những màn trình diễn của Messi trong vài trận gần đây là nhạt nhòa (khi anh mất bóng nhiều, không ghi được bàn hay thậm chí hỏng penalty), vì hiện tại trên thế giới này từ trước đến nay (kể cả thời Maradona), không ai bị theo sát như anh, không ai bị phong tỏa như anh, nên với những khoảnh khắc lóe sáng đều đặn như những trận vừa qua, dù không hào nhoáng nhưng chắc chắn rằng đến những chuyên gia bóng đá cũng phải ngả mũ bái phục.

- Thứ tư, khi đối thủ càng chặt chẽ, phá lối chơi, và có dấu hiệu thành công với biện pháp đó, Pep đã thực hiện được những miếng đánh mới, tận dụng được những pha cố định, những mảng miếng mà nói nôm na là "chộp giật" để lấy lại tinh thần cũng như thế trận trong những thời khắc khó khăn, điều mà trước kia Barca ít sử dụng hoặc chưa cần dùng đến. Thực tế càng vào sâu 1 giải đấu, những khoảnh khắc chộp giật đó càng giá trị và phát huy hiệu quả. Nếu nhìn lại lịch sử chung kết C1, không thiếu những bàn thắng vàng như vậy. Chắc mọi người còn nhớ, nếu không có 1 pha đánh đầu của Boli, có lẽ AC Milan đã nâng cúp năm 93, nếu, không có pha làm bàn xấu xí của Mijatovic, Zidane đã vô địch C1 năm 98, Ajax đã lỗi hẹn năm 95 nếu không có cú xỉa chân đầy may rủi của Kluvert v.v và v.v. Vậy chúng ta hãy coi cú đánh đầu của Puyol là con bài tẩy trong những trận barca lâm vào bế tắc, khi không thể xuất hiện những pha đan bóng đập nhả 1-2 giữa Messi -Xavi và Iniesta như mọi ngày.

- Và cuối cùng, những giải pháp thay thế bất đắc dĩ như Cueca, Tello đã tạo được những hy vọng lớn lao về 1 thế hệ tài năng sau thế hệ của Messi - Pique và Pedro năm 87. Chanwgr bao lâu nữa, những cầu thủ này sẽ đem lại thành công mới cho Barca. Tôi đặc biệt ấn tượng với Tello và Cueca vì họ đã đem đến những nết rất mới 2 bên cánh, khác với cách xử lý ngoặt bóng chuyền ngang của các đàn anh, thay vào đó các cầu thủ này đủ kỹ thuật và sự mạo hiểm để đột phá xuống sát biên, những pha bóng đó tiềm ẩn nguy hiểm và tăng khả năng tạo đột biến gấp bội.

Từ tất cả những phân tích ở trên, tôi không có lý do nào để lo lắng về 1 kết quả không mong muốn, hay 1 lối chơi thất vọng (như trận gặp Real trước) từ Barca, khi kết quả là 1-1 chứ không phải là 2-1. Tôi cũng chắc chắn rằng ở Nou Camp thứ năm này, sẽ là 1 Barca đầy hưng phấn, quyết tâm giành chiến thắng thay vì 1 Barca buông xuôi khi có lưng vốn ở lượt đi. Vậy thì chúng ta còn lo gì? Không phải 1-1 tốt hơn 2-1 sao?
 

Xã viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Chủ đề mới nhất

Giới thiệu

  • Barçamania Việt Nam thành lập từ năm 2005. Chúng tôi không thiên vị trong các thảo luận, đảm bảo thông tin chính xác không giả mạo. Chúng tôi cam kết xây dựng diễn đàn lành mạnh và phi lợi nhuận.
Top