Thân Phận Đàn Ông:-<
Chuyện kể rằng, có chàng võ sĩ quyền anh cứ suốt ngày lải nhải với vợ: quyền anh thế này, quyền anh thế kia. Cô vợ bực quá "tặng" cho một bạt tai và gắt: "Rốt cuộc thì quyền anh hơn hay quyền em hơn?". Chàng võ sĩ lí nhí: "Thì quyền em hơn".
Câu chuyện trên cho chúng ta một hình dung về quyền lực thực sự của phụ nữ. Mặc dù đàn ông được phụ nữ gọi là "anh", nhưng thực ra chỉ là một khái niệm ảo.
Ví dụ chuyện bên Tàu có Dương Quý Phi ngồi buồn buồn mới ỏn ẻn cùng An Lộc Sơn rằng: "Anh ơi, em thích ăn quả Lệ Chi lắm!". An Lộc Sơn nghe vậy, vì được kêu "anh" mà khoái quá, liền lập tức dùng chiếc Mercedes cũ xì chạy cấp tốc từ Trung Quốc qua Việt Nam lấy cho nàng mấy quả Lệ Chi (trái vải thiều) đầu mùa.
Giả sử Dương Quý Phi bảo: Thằng Sơn kia, qua Việt Nam lấy cho chị mấy trái Lệ Chi nhé. Nhanh nhanh lên, chị đang thèm! Liệu An Lộc Sơn có hăng hái, hồ hởi hay hùng hục đi về cấp tốc ngay trong đêm không?
Phụ nữ thì mơ ước có được người yêu mình, cưng chiều mình như An Lộc Sơn. Đàn ông thì bĩu môi chê: "Dại gái". Chê thì chê vậy thôi chứ bản thân đàn ông nào cũng ít nhiều dính tới cái thứ dại đó rồi.
Võ công tài giỏi mà làm gì? Ví dụ trong "Thiên Long Bát Bộ" của Kim Dung tiên sinh, Đoàn Dự có món võ "Lăng ba vi bộ" khiếp đảm quần hùng ấy? Rốt cục thì cũng chỉ làm ngựa cho Vương Ngữ Yên, tối ngày cõng người đẹp chạy.
Nguyễn Du có lẽ cũng đã cảm thông cho thân phận đàn ông, nên có viết lên trên giấy gói bánh mì đôi dòng thơ (nghe nói đã thất truyền, tôi tình cờ lượm được mảnh giấy ấy nên biết):
Đau đớn thay phận đàn... ông
Lời rằng bạc mệnh cũng là lời chung
Ôi, đại văn hào đúng là đại văn hào. Lời vàng ý ngọc, chỉ hai câu mười bốn chữ mà đã bộc lộ hết nỗi niềm của cánh mày râu. Ý thơ mới dào dạt, tha thiết, thổn thức làm sao...
Có bao nhiêu bi kịch trên đời này gắn với hai chữ phụ nữ? Cái sức mạnh của họ mới ghê gớm, khiếp đảm lòng người làm sao: "Nhất tiếu khuynh nhân thành, tái tiếu khuynh nhân quốc" (Cười một cái xiêu thành quách của người ta, cười cái nữa tiêu luôn đất nước).
Đàn ông rốt cục sinh ra cũng chỉ để bị phụ nữ "đánh đập". Lúc nhỏ bị mẹ đánh roi vào mông, lớn đi học bị cô giáo đánh vào tay, khi yêu bị người yêu tát vào má, có vợ bị vợ cấu ghen vào hông, già bị cháu tè vào người... Thật là cả đời khổ khổ sở sở.
Đàn ông thống trị thế giới. Còn đàn bà thì thống trị đàn ông. Cho nên, đàn bà thống trị thế giới.
Chao ôi, rốt cuộc thì quyền anh sao có thể bằng quyền em?
Tôi nói vậy, các anh thấy có đúng không?/