[Nhật ký] Chava

Chava

Juvenil A
Đầu quân
23/7/07
Bài viết
484
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
36
Nơi ở
Hà Nội
Website
www.facebook.com
Barça đồng
0
Điên thật,điên hết chỗ nói,ko còn từ gì để diễn tả cái mùa hè kinh khủng khiếp này,nói là kinh khủng cũng đúng,nhưng cũng phải công nhận là ko có nó thì mình ko thể biết mình đang ở đâu đuợc...
Mie,học,học,hoc,...lao đầu vào học,như 1 thằng điên,rồ và dại,vậy cũng hay,j thì j chứ học ko bao giờ thừa cả,tuy có mệt nhưng ít ra,trình mình tiến rất nhiều và hơn cũng rất nhiều thằng khác.Thế,suớng uh?ko,học và học 1 mình,chán lắm,vậy mà vẫn cứ phải hoc,đến phát chán rồi chẳng muốn học nữa nhưng rút cục,vẫn học,vì chẳng có j làm cả,ko đi chơi xa,vẫn hay luợn lờ nhưng hình như gần 3 tháng qua mình chỉ làm có việc hoc,cafe và...thất tình.
Ôi trời,học đi cho nó quên nỗi buồn,ấy vậy mà mọi nguời cứ lôi ra thì làm sao mà quên đựoc,mỗi lần như thế là tức,tức muốn chêt,tức muốn liều(nhưng ko có gan,thế mới chán)...Online 1 tí,FCB 1 tí,kiến trúc 1 tí,và lại vào blog của cô ấy 1 tí,có muốn đâu nhưng ko hiểu đuợc,và cứ mỗi lần mình vừa nghía qua đuợc 5s của vài dòng nhật kí đó,là mình lại tắt đi,đọc thì bực mình lắm,ức chế lắm,quyết ko vào nữa,...nhưng lần sau thể nào chẳng vào tiếp,mệt vì đàn bà!!!!!!!!!!!!
Tình hình là chẳng biết tính thế nào...
to bà chủ nhiệm:"nghỉ hè j mà nghỉ lắm thế,mấy ông bà có cho tôi đi học ko thì bảo,tôi muốn đi học!!!"
 

Chava

Juvenil A
Đầu quân
23/7/07
Bài viết
484
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
36
Nơi ở
Hà Nội
Website
www.facebook.com
Barça đồng
0
Barcelona những ngày tươi đẹp,dưới áp lực từ sự ngu dốt và châm biếm hèn hạ,tình yêu và niềm tin vẫn bền vững,nơi sâu thẳm trái tim một niềm hân hoan tột đỉnh,thật sâu sắc.
Như những bản tình ca sống mãi với thời gian,vũ điệu tấn công Barca luôn hiện hữu,cứu lấy chút gì đó còn sót lại của thưở sơ khai loài người,nơi sự tin tưởng và yêu thương luôn tràn ngập,nó đem lại hy vọng,nó là ánh sáng le lói giữa màn đêm mịt mùng,để chỉ lối dẫn đường cho ta,cho ta có mục đích để xua đi nỗi sợ hãi mà vùng lên,mà tiên lên trong màn đêm nhầy nhụa,vâng,Barcelona là ánh sáng cứu sinh cho những linh hồn tội lỗi nhất!
Có những điều tuyệt diệu nhất tồn tại thật đơn giản và gần gũi,tình yêu của Chava ko giống như một số cules khác,nhưng cũng chẳng khác là bao,tình yêu đó cứ tăng dần theo năm tháng với những kỉ niệm khó quên,tình yêu đó tồn tại vì nó là bất diệt,tình yêu đó,nó đang cứu cánh cho biết bao tâm hồn lạc lối đang hướng đến sự cao thượng,nếu ta có 1 tâm hồn,thì hãy để Barcelona cuốn đi!
 

Chava

Juvenil A
Đầu quân
23/7/07
Bài viết
484
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
36
Nơi ở
Hà Nội
Website
www.facebook.com
Barça đồng
0
David đơn độc chống lại gã Goliath khổng lồ với sức mạnh vô biên.
Cái gã Goliath thành tinh đó đã tôi luyện bởi hàng triệu triệu bộ não bã đậu và mù quáng.Tất cả những thứ đó biến đổi,du nhập,ăn bám và sống mòn,chúng tụ tập nhau lại,lan truyền đi như một thứ bệnh dịch,để rồi 1 ngày chúng biến thành hắn,hình dạng của hắn,da thịt của hắn,từng nơron và tế bào hắn,gã Goliath kinh khủng kia là mỗi một thực thể biến dị đó,triệu triệu thực thể bé nhỏ và khủng khiếp hợp thành 1 tên đồ tể độc ác khổng lồ,tập hợp những tính chất,những quy mẫu chung của chúng lại,khiến hắn còn khủng khiếp hơn hàng tỉ lần.
Một thứ xấu xí bé nhỏ đã xấu xí,thì 2 thứ xấu xi hợp lại sẽ thành một thứ cực kì xấu xí.
Vậy mà chúng vẫn tồn tại,sống mòn và tiếp tục sống mòn như vậy,chúng hài lòng với chính mình,thỏa mãn mình và tiếp tục lan truyền căn bệnh đó ra,rộng hơn,lớn hơn,to hơn và kinh khủng hơn.
Nơi cái chết bỗng dưng được tôn vinh như 1 sự giải thoát,nơi sự nghèo hèn được tôn sung như sự thánh thiện,nơi cầm tù những tâm hồn tự do,chon vùi tình yêu và xé nát những mảng trời mơ ước.Nơi địa ngục lòng người,địa ngục trong tiềm thức,gạt khỏi nó quá khứ lẫn tương lai,nơi chỉ biết đến hiện tại,hiện tại hữu hình mà vô hình,hiện tại nhỏ nhen và đốn mạt.
Ở cái nơi đó ko có chỗ cho chân lý,ko có lý tưởng,chỉ có hôm nay,hôm qua và ngày mai,ko có tương lai,ko có sự suy nghĩ.Nơi đó con người sống xa rời bầu trời,xa rời thiên nhiên,xa rời đất mẹ,họ tôn sung lẫn nhau,tôn sung tập thể,tôn sùng kẻ mình căm ghét,nơi thỏa hiệp với quỷ dữ.
Nơi đó ko có thiên thần!
Thượng Đế ban cho con người bộ não để nghĩ,đôi mắt để nhìn,đôi tai để nghe,cái miệng để nói,bàn tay để làm,và đôi chân để đi.
Nhưng nơi đó chỉ có những bộ não ko suy nghĩ,những đôi mắt bị bịt kín,những đôi tai ù điếc,những cái miệng xua nịnh,những bàn tay nhàn rỗi,và đôi chân thì vắt chéo…
 

Chava

Juvenil A
Đầu quân
23/7/07
Bài viết
484
Được thích
0
Điểm
16
Tuổi
36
Nơi ở
Hà Nội
Website
www.facebook.com
Barça đồng
0
Ông ho rất nhiều,nhưng với cái tính hay đùa của mình,chẳng ai trong nhà và bản thân tôi cảm thấy lo lắng về điều đó...

Ông nằm viện,phải mổ,mọi chuyện vỡ lở ra rằng ông thường xuyên bị sốt nhẹ,họng rát và ung thư,...mọi thứ trở nên tồi tề một cách quá sốc,tôi suýt khóc nấc khi nghĩ đến cái viễn cảnh phải nói lời vĩnh biệt,ung thư,với cái tâm trí của thằng choai choai hay xem phim HQ khi đó chẳng khác nào sẽ chết...

Ông ngồi dậy,cười,lại đòi cả nhà gọi tôi lên,để làm gì,để đuổi hết mọi người đi,để 2 ông cháu đi ăn phở với nhau,để tôi đấm lưng và chém gió cùng...mọi chuyện tưởng sẽ tốt đẹp hơn sau phẫu thuật...

Tay ông run lên ngày càng nhiều,chân không cử động được,ông vẫn cười,lại đồi gọi tôi lên,để làm gì,để đuổi hết mọi người đi,để tôi mua phở cho ông ăn,rồi thì bóp chân và chém gió...

Tôi sốc và khóc khi đưa ông đi xạ trị,cái mũ len bấy lâu nay được bỏ ra khi bóng tối khuất sau cánh cửa phòng bệnh,ông ko cho tôi ở trong chờ,và khi tưởng tôi đã đi thật,cái mũ len được bỏ ra để trơ 1 mảng đầu rụng tóc,...ông ra,thấy tôi hút thuốc ở cổng,lặng lẽ đi về phía khác,vờ như không thấy điều đó,tôi biết và đứng dậy,bắt taxi...

Ông chỉ mắng xuề xòa dăm ba câu khi tôi trượt ĐH,sau đó đã lại gọi cậu tới,nói vẻn vẹn:".. đưa 1 cái xe cho thằng Đạo,mua 1 cái di động mới nữa,..."

Ông không thể đi nổi nữa,1 nừa thân bị liệt,mẹ bảo vậy,ông lại đòi tôi đến tiếp,để làm gì,để đuổi mọi người đi,để giúp khoác vai 1 nửa phần thân kia khi ông đi vệ sinh,để chém gió...

Ông không bao giờ tỏ ra buồn trước mặt tôi,ko bao h cáu gắt với riêng mình tôi,ko bao giờ thôi trêu đùa cái đội bóng mà tôi yêu thích,ko bao giờ thôi cho tiền tiêu vặt tôi một cách lén lút,...

Ông mất,tôi khóc như đứa trẻ lên 2,khóc như mưa,khóc hết tất cả sức lực,ko đứng nổi mà chỉ ngồi khóc...

Cuộc sống này luôn cần phải cố gắng...vui vẻ

Cuộc sống khó khăn hơn ta tưởng,nhưng chủ yếu vẫn là niềm vui (Tuấn Nguyễn)

Cố lên...đó là điều bình thường mà.

(sắp đến lần giỗ thứ 4 của ông...>.<)
 

Xã viên trực tuyến

Chủ đề mới nhất

Giới thiệu

  • Barçamania Việt Nam thành lập từ năm 2005. Chúng tôi không thiên vị trong các thảo luận, đảm bảo thông tin chính xác không giả mạo. Chúng tôi cam kết xây dựng diễn đàn lành mạnh và phi lợi nhuận.
Top